Trái Đất – Gia Nghiệp Thiêng Liêng
Bài thơ “Trái Đất này là của chúng mình” của Tố Hữu ngân vang như bản giao hưởng thiêng liêng, khơi nguồn cảm xúc sâu lắng trong mỗi trái tim. Với ngôn từ giàu hình ảnh và phép ẩn dụ tinh tế, tác phẩm như một bức tranh sinh động phác họa nên mối quan hệ mật thiết giữa con người và hành tinh xanh.
Mở đầu bài thơ, tác giả khẳng định sự sở hữu thiêng liêng của con người đối với Trái đất: “Trái Đất này là của chúng mình”. Câu thơ giản dị ấy mang sức nặng của một lời tuyên thệ, nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm cao cả trong việc bảo vệ và gìn giữ hành tinh đang nuôi dưỡng mình.
Tác giả khéo léo sử dụng hình ảnh ẩn dụ để mô tả Trái đất như một người mẹ đã hy sinh thầm lặng: “Với những cánh đồng xanh mướt/ Với những dòng sông đỏ nặng phù sa”. Cánh đồng xanh mướt tượng trưng cho sự đâm chồi nảy lộc của vạn vật, cung cấp nguồn lương thực nuôi sống con người. Dòng sông đỏ nặng phù sa ẩn dụ cho sự màu mỡ của đất đai, nuôi dưỡng cả một nền văn minh.
Những câu thơ tiếp theo khắc họa hành trình chinh phục thiên nhiên gian khó của con người: “Ta đã thu nỗi buồn giấu kín/ Chôn vào lòng đất, nơi chân núi xa/ Ta đã cất niềm vui vào tiếng hát/ Bay trên đồng lúa đuổi mây xa”. Con người đã dốc sức khai phá thiên nhiên, vượt qua vô vàn gian khổ để xây dựng cuộc sống ấm no. Tiếng hát và tiếng cười vang lên giữa cánh đồng lúa là minh chứng cho thành quả lao động miệt mài của họ.
Tuy nhiên, tác giả cũng cảnh tỉnh hậu quả của sự khai thác quá mức khi những cánh rừng bị phá hủy, “chim khôn giờ đã không còn chỗ làm tổ”. Tương lai của Trái đất đang bị đe dọa bởi chính bàn tay của những người con đã từng coi đó là gia nghiệp thiêng liêng.
Bài thơ khép lại bằng một lời kêu gọi trang nghiêm: “Trái Đất này là của chúng mình/ Chúng ta phải giữ lấy nhà mình”. Câu thơ vang lên như một lời thề, thôi thúc mỗi chúng ta hành động để bảo vệ hành tinh. Không chỉ là lời nhắc nhở về trách nhiệm, đó còn là lời hứa về một tương lai tươi sáng, nơi con người và Trái đất cùng nhau tồn tại hài hòa.
“Trái Đất này là của chúng mình” không chỉ là một bài thơ mà còn là một thông điệp thiêng liêng về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên. Tác phẩm khơi dậy trong mỗi chúng ta tình yêu sâu sắc đối với Trái đất, nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm bảo vệ và gìn giữ hành tinh xanh cho chính mình và cho thế hệ mai sau.