Con Đường Hè Vui Đến Trường
Khi những tia nắng sớm nhẹ nhàng khẽ chạm vào khung cửa sổ, báo hiệu một ngày mới tràn đầy hứa hẹn, tôi háo hức chuẩn bị cho hành trình đến với ngôi trường thân yêu.
Bắt đầu từ cánh cổng nhà, tôi bước ra con đường rợp bóng mát. Hai hàng cây cổ thụ tỏa tán rộng, như những người lính canh trang nghiêm, chào đón tôi mỗi buổi sáng. Lá của chúng rung rinh trong gió, tạo nên âm thanh xào xạc êm tai, hòa quyện cùng tiếng chim hót líu lo trên cành cao.
Con đường dẫn tôi qua những ngôi nhà nhỏ nhắn xinh xắn, nơi hoa tươi rực rỡ đua nhau nở. Vòi nước ngoài sân phát ra tiếng chảy róc rách, tưới mát những khóm hồng rực rỡ. Tôi thích ngắm nhìn những bông hoa mềm mại ấy, cánh hoa xếp chồng lên nhau như những chiếc váy xòe bồng bềnh.
Đi thêm một đoạn, tôi bắt gặp một ngã tư đông đúc. Tiếng xe cộ ồn ã, nhưng không làm tôi nao núng. Tôi nắm chặt tay, cẩn thận quan sát và băng qua đường một cách an toàn. Đối diện ngã tư là một nhà sách nho nhỏ, với những giá sách đầy ắp truyện hay. Tôi thường nán lại đây một lúc, ngắm nhìn những cuốn sách đẹp và mơ ước được sở hữu tất cả chúng.
Tiếp tục cuộc hành trình, tôi đi qua một công viên nhỏ. Trẻ em đang vui đùa, chạy nhảy trên thảm cỏ xanh mướt. Tiếng cười giòn tan của chúng hòa cùng tiếng đàn organ từ một băng ghế gần đó, tạo nên một bản hòa tấu vui tươi. Tôi không thể cưỡng lại sự hấp dẫn, ngồi xuống nghỉ ngơi một lát, tận hưởng không khí trong lành và ngắm nhìn những đứa trẻ hạnh phúc.
Cuối cùng, tôi đã đến được cổng trường. Cổng trường được sơn màu xanh lá tươi mát, với dòng chữ “Trường Tiểu học Hạnh Phúc” được viết bằng chữ vàng rực rỡ. Tôi mỉm cười khi bước vào cổng, cảm giác háo hức xen lẫn tự hào trào dâng trong lòng.
Con đường từ nhà đến trường tuy không quá dài, nhưng với tôi, nó luôn chứa đựng những điều thú vị và bất ngờ. Đây là con đường chứng kiến những bước chân háo hức mỗi buổi sáng, những tiếng cười rộn ràng cùng bạn bè và những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò.