Đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Ông lão trong văn bản Ông lão đánh cá và con cá vàng
Trong thế giới văn học kỳ diệu, tôi bị cuốn hút vào câu chuyện “Ông lão đánh cá và con cá vàng” của nhà văn Nga Aleksandr Pushkin. Nhân vật ông lão, với bản tính giản dị và lòng tốt vô hạn, đã để lại trong tôi nhiều suy ngẫm sâu lắng.
Ông lão hiện lên là một ngư dân nghèo khổ, sống trong một túp lều tồi tàn bên bờ biển. Cuộc sống của ông lão đầy khó khăn và vất vả, nhưng ông vẫn luôn giữ một trái tim nhân hậu và một niềm tin vào cuộc sống. Vào một ngày nọ, khi đánh lưới, ông lão may mắn bắt được một con cá vàng kỳ lạ. Con cá vàng hứa sẽ ban cho ông bất cứ điều ước nào nếu ông thả nó về biển.
Tuy nhiên, lòng tham đã len vào trái tim vợ ông lão. Bà ta liên tục đòi ông lão ước những điều vật chất xa hoa, từ máng lợn bằng gỗ, đến nhà mới, lâu đài và trở thành nữ hoàng. Ông lão, vì yêu thương vợ, đã ước theo từng ham muốn của bà ta. Nhưng thật đáng tiếc, khi bà ta ước trở thành bá chủ biển cả, thì con cá vàng đã bỏ ông lão mà đi, trả ông lão trở về với cuộc sống nghèo khổ ban đầu.
Qua câu chuyện này, tôi cảm nhận được sự ngây thơ và lòng tốt của ông lão. Ông lão không bao giờ lợi dụng phép lạ để làm giàu cho bản thân, mà luôn ưu tiên mong ước của vợ. Tuy nhiên, sự nhẹ dạ cả tin và lòng mềm của ông lão đã khiến ông phải trả giá đắt. Tôi cho rằng, bài học mà chúng ta có thể rút ra từ nhân vật ông lão là: đừng để lòng tham che mờ lý trí, và hãy luôn trân trọng những điều tốt đẹp mà chúng ta có.