Khi màn đêm từ từ buông xuống, nhường chỗ cho màn bình minh ló dạng, quê hương tôi bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài.
Những tia nắng yếu ớt đầu tiên nhẹ nhàng xuyên qua kẽ lá, như muốn đánh thức mọi vật. Tiếng gà trống cất lên rộn rã, báo hiệu một ngày mới tốt đẹp即将到来. Sương sớm còn đọng lại trên những bông hoa, lấp lánh như hàng nghìn viên ngọc trai.
Đồng lúa trải dài như một tấm thảm xanh mượt, lấp lánh những giọt sương như kim cương. Những chú trâu chậm rãi gặm cỏ, tiếng chuông leng keng tạo nên một bản giao hưởng bình yên.
Trên bầu trời, những áng mây đủ hình thù trôi bồng bềnh, nhuộm một màu hồng nhạt rực rỡ. Những đàn chim ríu rít bay về tổ, hòa cùng âm thanh của thiên nhiên tạo nên một bản hòa tấu tuyệt đẹp.
Những mái nhà ngói đỏ nhấp nhô giữa những hàng cây xanh, tạo nên một bức tranh quê hương ấm áp và thân thương. Tiếng cười nói của trẻ em nô đùa trên đường làng, mang lại sức sống cho buổi sớm mai.
Khi mặt trời dần lên cao, ánh sáng tràn ngập mọi nơi, xua tan màn sương mờ ảo. Quê hương tôi giờ đã bừng tỉnh, tràn đầy sức sống và những hứa hẹn cho một ngày mới.
Cảnh bình minh trên quê hương tôi thật đẹp đẽ và bình yên, một bức tranh thiên nhiên tuyệt tác mà tôi sẽ mãi trân trọng trong tim.