Bạn đến chơi nhà
Trong căn phòng nhỏ, ánh sáng nhẹ nhàng,
Tiếng ve kêu râm ran ngoài hiên rộng.
Bạn ghé thăm như một cơn gió mát,
Mang theo niềm vui, xua tan muộn phiền.
Chiếc ghế mây kẽo kẹt dưới sức nặng,
Nhưng nụ cười bạn vẫn rạng rỡ như thường.
Trà nóng trên bàn nghi ngút hương thơm,
Tâm hồn thư thái, muộn phiền lắng xuống.
Những câu chuyện tuôn trào như cơn mưa,
Vui có, buồn có, lẫn lộn đan xen.
Tiếng cười giòn tan hòa trong không gian,
Xóa tan mọi ưu phiền, thắp sáng nụ cười.
Thời gian như ngừng lại trong khoảnh khắc,
Hai tâm hồn đồng điệu, tìm thấy bình yên.
Bạn là người bạn, là tri kỷ tri âm,
San sẻ buồn vui, sẻ chia mọi điều.
Khi hoàng hôn dần buông, bạn ra về,
Để lại trong ta niềm vui còn mãi.
Căn phòng nhỏ giờ chỉ còn ta thôi,
Nhưng dư âm tiếng nói còn đọng lại trong tim.
Bạn đến chơi nhà, mang theo niềm vui,
Xóa tan muộn phiền, thắp sáng nụ cười.
Trong cuộc đời này, giữa muôn vàn người,
Có một người bạn như thế, thật đáng trân trọng biết bao.