Trong bầu không khí tĩnh lặng buổi tối, điện thoại reo lên một hồi chuông vang dội, xé tan sự im ắng. Tôi vội vã nhấc máy, giọng nói quen thuộc của người bạn thân vang lên ở đầu dây bên kia.
“Này, sao cậu không gọi lại cho tớ vậy? Tớ lo lắng chết đi được!” Giọng của cô ấy có chút trách móc nhưng ẩn chứa sự quan tâm không thể che giấu.
“Tớ quên mất, xin lỗi cậu!” Tôi vội giải thích, “Tớ có chút việc bận nên không kịp báo lại cho cậu.”
“Mà thôi, quan trọng là cậu không sao. Cậu thấy thế nào rồi?” Cô ấy hỏi thăm.
“Tớ ổn rồi,” tôi nói, “Chỉ là hơi chóng mặt một chút.”
Chúng tôi nói chuyện thêm một lúc, cô ấy kể cho tôi nghe những chuyện thú vị xảy ra trong ngày, còn tôi kể lại cho cô ấy về vụ tai nạn xe đạp nhỏ của mình. Đàm thoại của chúng tôi tràn ngập tiếng cười và sự đồng cảm.
Khi cuộc gọi kết thúc, tôi cảm thấy dễ chịu hơn hẳn. Cuộc trò chuyện với người bạn thân đã xua tan những lo lắng và khiến tôi cảm thấy được kết nối lại với thế giới bên ngoài. Dòng chảy của cuộc sống đôi khi quá bận rộn khiến chúng ta quên mất những mối liên hệ quan trọng. Nhưng một cuộc điện thoại đơn giản có thể nhắc nhở chúng ta về sức mạnh của tình bạn và sự an ủi mà nó mang lại.