Trong chuyến về thăm quê của mình, cậu bé Lâm đã được ông nội kể cho rất nhiều câu chuyện cũ. Một trong những câu chuyện khiến Lâm nhớ mãi là câu chuyện về “Uống nước nhớ nguồn”.
Câu chuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa, có một anh nông dân nghèo khó tên là Su. Anh phải làm việc rất vất vả mới có thể nuôi sống gia đình. Một hôm, anh đi cày trên cánh đồng thì thấy một cái giếng nước đã cạn khô. Anh rất buồn vì không có nước để phục vụ cho cây trồng. Su quyết định đào lại giếng để tìm mạch nước mới.
Anh Su đào cả ngày lẫn đêm trong nhiều ngày liền. Cuối cùng, anh cũng đào đến nơi có mạch nước. Anh vui mừng khôn xiết và chia sẻ nguồn nước này với mọi người trong làng. Từ đó, dân làng không còn phải lo lắng về việc thiếu nước nữa.
Nhưng rồi, một ngày nọ, anh Su bị ngã xuống giếng và không may qua đời. Dân làng rất đau buồn. Họ thương tiếc anh như mất đi người thân. Để tưởng nhớ công ơn của anh, dân làng đã lập đền thờ và đặt tên cho giếng nước là “Giếng Su”.
Câu chuyện của anh Su đã dạy cho Lâm một bài học sâu sắc về lòng biết ơn. Lâm nhận ra rằng, chúng ta phải luôn biết trân trọng những người đã giúp đỡ mình, không được quên đi nguồn cội của mình. Bởi chúng ta sẽ không thể có được thành công như ngày hôm nay nếu không có sự hy sinh và đóng góp của những thế hệ đi trước.