Trở về nhà sau một ngày học bận rộn, hy vọng được đón chào bằng một không gian ấm cúng, tôi bất ngờ bị cơn mưa tầm tã dội xối xả ngay trước cửa.
Giọt mưa như những viên ngọc trai lấp lánh, đập xuống mặt đất và mặt nước hồ lấp xấp, tạo nên những vòng tròn lan rộng. Tiếng mưa xả như bản giao hưởng hùng tráng, hòa với tiếng sấm rền vang vọng cả bầu trời.
Bất lực nhìn dòng nước cuồn cuộn, tôi ngậm ngùi đứng dưới mái hiên. Những cơn gió lạnh buốt thấm qua lớp áo mỏng manh, khiến tôi run rẩy. Từng hạt nước nặng trĩu trút xuống tóc, mặt và quần áo, khiến tôi ướt như chuột lột.
Nước mưa chảy thành những dòng suối nhỏ, chảy tràn xuống bậc thềm và chảy vào bồn hoa cạnh nhà. Những khóm hoa rực rỡ vốn được tôi chăm chút kỹ lưỡng giờ tả tơi, nằm dập dưới làn nước dữ dội.
Tôi cố gắng che ô nhưng vô ích. Gió thổi mạnh quá, cứ như muốn giật phăng chiếc ô khỏi tay tôi. Tôi loạng choạng cố gắng đứng vững, nhưng cơn mưa như muốn trêu ngươi, càng lúc càng nặng hạt.
Đợi mãi không thấy mưa ngớt, tôi đành chấp nhận số phận bị ướt. Tôi bước ra khỏi mái hiên, băng qua sân ướt sũng, từng bước chân nặng trĩu. Lúc về đến cửa, tôi như một đứa trẻ lạc đường, ướt đẫm và run rẩy lạnh cóng.
May mắn thay, mẹ tôi đã đợi tôi ở cửa, lo lắng ra mặt. Bà vội vàng lấy một chiếc khăn ấm và một bộ quần áo khô cho tôi. Tôi thay quần áo, uống một cốc trà nóng và nằm xuống giường, cảm thấy vô cùng thoải mái và ấm áp.
Cơn mưa xối xả vẫn tiếp tục trút nước ngoài khung cửa sổ. Tôi nằm trên giường, lắng nghe tiếng mưa rơi, cảm nhận sự bình yên và thư thái len lỏi khắp cơ thể. Dù đã bị ướt sũng, nhưng tôi không cảm thấy hối hận vì đã có một trải nghiệm thú vị và đầy ấn tượng trong ngày mưa đặc biệt này.