Trong hành trình học tập của mình, tôi đã may mắn được đón nhận sự giúp đỡ nhiệt tình từ cô giáo, bạn bè và cả những người xa lạ. Tuy nhiên, có một lần được giúp đỡ mà tôi sẽ mãi khắc ghi trong lòng.
Hôm ấy, tôi đang trên đường đến trường thì bất ngờ chiếc xe đạp của tôi bị xịt lốp. Đẩy xe cả quãng đường đến trường là điều bất khả thi, trong khi thời gian thì đang dần trôi. Trong sự tuyệt vọng, tôi đứng bên đường, chần chừ không biết phải làm gì.
Đúng lúc đó, một người phụ nữ trung niên đi ngang qua. Thấy tôi đứng khệ nệ bên xe đạp, bà ấy liền dừng lại hỏi thăm. Khi biết xe tôi bị xịt lốp, bà không chút do dự lấy trong cốp xe một bộ đồ sửa xe và giúp tôi vá lốp.
Đôi bàn tay ấm áp ấy thoăn thoắt đưa kim, đưa vá. Trong sự ngạc nhiên của tôi, chỉ vài phút sau, chiếc lốp đã được vá xong. Tôi cảm ơn bà rối rít, còn bà thì chỉ cười hiền bảo: “Không sao cháu, giúp người là giúp mình đấy”.
Với sự giúp đỡ của bà, tôi đã kịp đến trường đúng giờ. Từ đó về sau, tôi luôn trân trọng hơn mỗi lần được giúp đỡ. Và tôi cũng học được rằng, trên thế gian này vẫn còn rất nhiều người tốt bụng, sẵn sàng dang tay trợ giúp những người gặp khó khăn.