Tả chị gái
Trong miền ký ức của tôi, chị gái tôi, Ánh, luôn là một bóng hình thân thương, ấm áp. Chị hơn tôi ba tuổi, sở hữu một vẻ đẹp dịu dàng mà thanh thoát.
Đôi mắt đen của chị long lanh như hai viên ngọc, luôn ẩn chứa một sự sâu lắng khó tả. Mái tóc dài mượt mà, đen óng ả như suối, thường được chị cột gọn gàng thành bím đuôi sam, tôn lên nét thanh tú trên khuôn mặt. Làn da chị trắng hồng, căng mịn như cánh hoa đào, khiến bất cứ ai cũng phải ngước nhìn.
Vóc dáng của chị cao ráo, thon thả. Mỗi bước đi của chị đều toát lên sự uyển chuyển và nhẹ nhàng. Chị luôn chăm chút cho vẻ ngoài, thường diện những chiếc váy nhẹ nhàng, họa tiết tinh tế, khiến chị trông như một nàng công chúa bước ra từ câu chuyện cổ tích.
Nhưng không chỉ sở hữu vẻ ngoài xinh đẹp, chị tôi còn là một người giàu tình cảm và trách nhiệm. Chị luôn yêu thương, quan tâm đến tôi. Khi tôi buồn, chị lắng nghe tôi tâm sự, an ủi tôi bằng những lời nói dịu dàng. Khi tôi gặp khó khăn, chị sẵn sàng giúp đỡ, không ngần ngại chia sẻ những kinh nghiệm của mình.
Chị là một người học giỏi, năng nổ trong các hoạt động của lớp và trường. Chị luôn cố gắng hết mình để đạt được kết quả tốt nhất. Chị cũng là một người bạn tốt, được thầy cô và bạn bè yêu mến.
Tôi rất tự hào và biết ơn khi có một người chị gái như Ánh. Chị là người bạn đồng hành, người chia sẻ những niềm vui nỗi buồn, người luôn dõi theo và ủng hộ tôi trên mọi chặng đường đời.
Tôi sẽ mãi trân trọng tình cảm của chị gái, mãi yêu thương và đùm bọc chị như một bảo vật vô giá trong cuộc đời mình.