Khổ 2 bài thơ “Việt Bắc” của Tố Hữu tái hiện bức tranh thiên nhiên Việt Bắc hùng vĩ, thơ mộng, nơi đã chứng kiến những năm tháng kháng chiến gian khổ của quân dân ta:
“Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi
Đồi cao chót vót thui thủi một mình
Thân gầy guộc, lá mong manh
Mọc giữa dòng xanh phất phơ ngọn cờ.”
Những gam màu tương phản nổi bật: “xanh”, “đỏ”. Màu xanh bạt ngàn bao phủ rừng núi Việt Bắc, tạo nên phông nền hùng vĩ. Sắc “đỏ tươi” của hoa chuối như điểm xuyến, tô điểm cho thiên nhiên thêm sức sống.
Hình ảnh “đồi cao chót vót thui thủi một mình” gợi vẻ cô đơn, sừng sững. Cây lá trên đồi “thân gầy guộc, lá mong manh” như những người chiến sĩ gầy gò, vẫn kiên cường bám trụ trên chiến trường khói lửa.
Đặc biệt ấn tượng là hình ảnh hoán dụ “phất phơ ngọn cờ”: lá cây chuyển động trong gió như lá cờ đang phấp phới. Thiên nhiên dường như hòa mình vào cuộc kháng chiến, cùng quân dân đồng lòng hướng về một lý tưởng chung.
Khổ thơ không chỉ miêu tả vẻ đẹp thiên nhiên mà còn ẩn dụ cho tinh thần bất khuất, kiên cường của quân dân Việt Bắc. Họ đứng vững giữa gian khó, giữ vững ngọn cờ cách mạng, quyết tâm đấu tranh đến cùng vì độc lập, tự do.
Thông qua những hình ảnh thiên nhiên độc đáo và giàu sức biểu cảm, Tố Hữu đã khắc họa thành công không gian chiến trường Việt Bắc, nơi hội tụ vẻ đẹp hùng vĩ và tinh thần bất diệt của dân tộc Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống thực dân.