Mẹ ơi, chốn xưa con tìm về
Mẹ ơi, mùa thu con trở lại quê nhà
Thăm chốn thân thương, nơi mẹ già ngóng đợi
Mái tranh xưa cũ nhuốm màu thời gian trôi
Vẫn mái hiên xưa, vẫn bóng mẹ ngồi bên
Con bước nhẹ nhàng, lòng đầy ắp thiết tha
Nghe tiếng mẹ ho, con thấy xót xa đến từng
Mẹ ơi, con đây, đứa con bất hiếu xưa kia
Nay trở về nhà, mang theo nỗi niềm yêu thương vô bờ
Ngồi bên mẹ già, con kể chuyện phố thị
Nơi con sống giữa dòng đời vội vã
Mẹ chỉ lắng nghe, đôi mắt hiền từ chất chứa
Ánh lên niềm vui, nỗi lo cũng tan theo
Mẹ ơi, con nghe tiếng mẹ thì thào khe khẽ
Lời ru năm xưa như vỗ về con ngủ
Bao nhiêu năm rồi, con vẫn nhớ câu hò mẹ hát
Câu hát ru con giữa đêm khuya
Con nhớ những ngày, con nằm trong vòng tay mẹ
Nhìn mẹ tất bật, nuôi con khôn lớn từng ngày
Giờ con đã lớn, nhưng trong mắt mẹ vẫn bé
Vẫn là đứa con nhỏ, cần mẹ chở che
Mẹ ơi, mái tóc mẹ đã bạc trắng phau
Nếp nhăn trên khuôn mặt, in hằn bao năm tháng
Nhưng đôi mắt mẹ vẫn sáng ngời như ngày xưa
Vẫn chứa chan tình thương, như biển trời vô bờ
Con quỳ xuống chân mẹ, nước mắt rưng rưng
Biết ơn mẹ, người sinh thành dưỡng dục
Mẹ ơi, con thương mẹ vô cùng
Xin mẹ hãy sống lâu, mãi bên con…
Mẹ ơi, chốn xưa con tìm về
Nơi có tiếng mẹ, có tình mẹ bao la
Mẹ ơi, con yêu mẹ nhất trên đời
Xin mẹ hãy sống lâu, mãi bên con mẹ ơi…