Ngày xưa, có hai chị em gái tên là Tấm và Cám. Tấm hiền lành, chăm chỉ còn Cám thì xấu tính, lười biếng.
Mẹ Tấm mất sớm, cha lấy vợ kế. Mẹ kế rất độc ác, luôn đối xử tệ bạc với Tấm. Cám thì nịnh nọt mẹ, nên được mẹ yêu thương.
Một hôm, nhà vua mở hội. Mẹ kế không cho Tấm đi mà chỉ cho Cám đi. Buồn tủi, Tấm ngồi khóc bên bếp. Bỗng có Bụt hiện ra, tặng Tấm một bộ quần áo đẹp, xe ngựa và lính hầu để đi dự hội.
Tại hội, Tấm làm mất một chiếc giày. Hoàng tử nhặt được, cho người khắp nơi tìm kiếm người vừa chân chiếc giày này. Cám cũng đi thử, nhưng không vừa. Tấm vừa vặn chiếc giày, được hoàng tử đưa về cung làm vợ.
Cám tức tối, hất đổ hết thức ăn của Tấm. Tấm lại được Bụt giúp đỡ, biến vỏ ốc thành chim sẻ, vỏ trứng thành gà mái, đi theo Tấm đến cung.
Mẹ kế và Cám ghen ghét, sai người giết Tấm và chặt cây thị Tấm thường ngồi nghỉ. Từ cây thị, Tấm hóa thành chim vàng anh, rồi lại hóa thành cây xoan đào.
Cám sai chặt cây xoan đào và đốt thành tro. Từ tro của cây xoan đào, Tấm lại hóa thành một cây mít. Mẹ kế sai chặt cây mít và lấy quả ném xuống ao. Tấm hóa thành con cua vàng.
Hoàng tử cho thả lưới bắt con cua vàng. Cám cũng ra bắt, nhưng lại bắt được một con cua thường. Tấm được hoàng tử đưa về cung.
Mẹ kế và Cám vì ghen ghét mà bị trừng phạt, còn Tấm và hoàng tử sống hạnh phúc mãi mãi.