Trong những cơn gió đầu mùa se sắt, bài thơ “Gió lạnh đầu mùa” của tác giả Hữu Thỉnh khơi dậy trong lòng người đọc những cảm xúc sâu lắng.
Quả thực, bài thơ là một bức tranh thiên nhiên sinh động, tái hiện khoảnh khắc giao mùa đặc sắc. Gió lạnh đầu tiên đến mang theo mùi hương hoa sữa ngào ngạt. Cánh đồng lúa chín vàng ươm trải dài như tấm thảm óng ả. Những đàn cò trắng chao liệng trên đồng, tạo nên bức tranh thanh bình, thơ mộng.
Điểm nhấn của bài thơ là hình ảnh người nông dân vất vả cày bừa trên cánh đồng. Dưới cơn gió lạnh đầu mùa, họ miệt mài lao động, hy vọng về một mùa màng bội thu. Gió lạnh không làm chùn bước chân họ, mà như tiếp thêm sức mạnh để họ vững vàng trên con đường mưu sinh.
Qua những hình ảnh giản dị, bài thơ không chỉ khắc họa vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn ngợi ca tinh thần lao động cần cù, kiên cường của người dân Việt Nam. Dù trong hoàn cảnh nào, họ vẫn giữ vững niềm tin, hy vọng vào tương lai tươi sáng.
“Gió lạnh đầu mùa” của Hữu Thỉnh là một bài thơ ngắn nhưng thấm đượm chất thơ và tình người. Nó gợi cho người đọc những suy ngẫm về cuộc sống, về thiên nhiên và về những giá trị bền vững của con người Việt Nam.