Cuốn sách đã thắp sáng ngọn lửa trong tôi: “Cánh diều”
Trong thế giới rộng lớn của sách, tôi đã bị mê hoặc bởi một câu chuyện đặc biệt đã in sâu vào tâm trí và trái tim tôi: “Cánh diều” của Khaled Hosseini. Một câu chuyện bi tráng về tình bạn, lòng trung thành và sức mạnh của tình yêu, “Cánh diều” đã khơi dậy trong tôi một ngọn lửa cảm xúc chưa từng có.
Cuốn tiểu thuyết mở ra với bối cảnh Afghanistan vào những năm 1970, nơi hai cậu bé, Amir và Hassan, là những người bạn thân nhất mặc dù có xuất thân khác nhau. Tuy nhiên, một hành động phản bội khủng khiếp đã phá vỡ mối quan hệ của họ, ám ảnh Amir trong nhiều năm về sau.
Khi cuốn tiểu thuyết chuyển sang thời gian sau sự kiện 11/9, Amir nhận ra rằng anh có thể chuộc lỗi quá khứ của mình. Quyết tâm cứu chuộc linh hồn mình, anh trở về Afghanistan, một nơi đã trở nên xa lạ và đầy nguy hiểm.
Hành trình của Amir đầy gian nan và nguy hiểm. Anh đối mặt với những nỗi kinh hoàng của chiến tranh, sự tàn phá của chủ nghĩa Taliban và những bóng ma từ quá khứ của mình. Tuy nhiên, xuyên suốt hành trình, tình yêu dành cho Hassan và con trai của anh, Sohrab, đã thúc đẩy anh tiến bước.
Điều làm cho “Cánh diều” trở nên thực sự khó quên là cách viết văn đầy mê hoặc của Hosseini. Lời văn của ông vừa đau đớn vừa đẹp đẽ, lột tả được vẻ đẹp và nỗi kinh hoàng của Afghanistan cũng như những phức tạp của con người.
Thông qua câu chuyện về Amir và những người khác trong cuốn sách, Hosseini khám phá những chủ đề phổ quát về tội lỗi, sự chuộc lỗi, tình yêu, mất mát và hy vọng. Ông cũng vén bức màn về những thực tế khắc nghiệt của cuộc sống ở Afghanistan, thổi một luồng gió mới vào cuộc thảo luận về chiến tranh, sự phân biệt đối xử và sức mạnh của tình yêu.
“Cánh diều” không chỉ là một cuốn sách; đó là một trải nghiệm. Nó là một lời nhắc nhở đau lòng về hậu quả của sự phản bội, một lời chứng cho sức mạnh của sự chuộc lỗi và một minh chứng cho sự bền bỉ của hy vọng.
Sau khi đọc “Cánh diều”, tôi không còn là chính mình nữa. Cuốn sách đã thay đổi tôi theo nhiều cách. Nó mở rộng thế giới quan của tôi, thách thức những thành kiến của tôi và thắp sáng một ngọn lửa đam mê trong tôi.
Đó là ngọn lửa đam mê với công lý xã hội, một ngọn lửa mong muốn chuộc lỗi sai và một ngọn lửa hy vọng rằng thế giới có thể trở thành một nơi tốt đẹp hơn. Tôi biết ơn vì “Cánh diều” đã bước vào cuộc đời tôi và mãi mãi thay đổi hướng đi của tôi.