Cảm nhận của Chí Anh về cái chết của Chí Phèo
Trong màn sương mờ ảo của buổi bình minh, tôi, Chí Anh, người từng chứng kiến tận mắt cái chết của Chí Phèo, cảm thấy một nỗi buồn thương cùng cực ngự trị trong tâm can. Người bạn đồng hành một thời của tôi, kẻ khốn khổ, bất hạnh nhưng cũng đáng thương, giờ đây đã nằm yên giấc ngàn thu.
Khi nghe tin Chí Phèo bị Tư Kiếm giết hại, tôi như chết lặng người. Từ một người cày thuê tội nghiệp, cuộc đời Chí Phèo đã rẽ sang một hướng đen tối sau khi bị bỏ tù oan ức. Sự ngược đãi và hành hạ trong ngục tối đã biến con người lương thiện ấy trở thành một tên lưu manh côn đồ.
Trở về làng, Chí Phèo sống trong cô đơn và tuyệt vọng. Hắn bị xã hội xa lánh, đối xử như một kẻ hủi. Chỉ có tôi, người bạn của những ngày cơ cực, luôn ở bên hắn. Tôi hiểu nỗi đau khổ, sự tủi nhục mà Chí Phèo phải chịu đựng.
Tôi từng cố gắng giúp đỡ hắn, nhưng những nỗ lực của tôi đều vô ích. Chí Phèo đã mất hết niềm tin vào cuộc sống. Hắn chỉ còn lại sự căm thù và muốn trả thù. Cái chết của Bá Kiến tuy có làm hắn thỏa mãn, nhưng cũng là hồi kết bi thảm cho một cuộc đời bi thương.
Trong khoảnh khắc Chí Phèo hấp hối, tôi nhìn thấy một tia sáng yếu ớt trong mắt hắn. Phải chăng đó là sự giải thoát khỏi đau khổ, hay là lời tạm biệt cuối cùng với tôi? Tôi không biết, nhưng tôi hiểu rằng một phần của bản thân tôi đã chết theo hắn.
Cái chết của Chí Phèo là lời tố cáo đanh thép về một xã hội bất công và vô cảm. Hắn đại diện cho hàng triệu người dân nghèo khổ, bị chà đạp và giày xéo dưới chân những kẻ cầm quyền. Cuộc đời hắn là một bài học buồn về sự thù ghét có thể phá hủy cả một con người.
Giờ đây, khi đứng trước nấm mộ của Chí Phèo, tôi không khỏi xót xa và thương cảm. Hắn là một nạn nhân của hoàn cảnh, một người đáng thương hơn là đáng trách. Tôi sẽ nhớ đến hắn như một lời nhắc nhở về sự bất công và vô nhân đạo của xã hội, và tôi sẽ tiếp tục đấu tranh hết mình để xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn, nơi không còn chỗ cho những bi kịch như Chí Phèo.