Trong miền thi ca sâu lắng muôn màu, những vần thơ về mẹ luôn chiếm một vị trí đặc biệt, ngân vang những cung bậc cảm xúc sâu thẳm nhất trong tâm hồn người đọc. Khi thả hồn vào từng câu chữ của bài thơ “Mẹ” của Đỗ Trung Lai, tôi cảm nhận được một bức tranh sống động, chất chứa tình yêu thương và sự tôn vinh vô bờ bến dành cho những người mẹ vĩ đại.
Câu thơ mở đầu như một lời thủ thỉ, nhẹ nhàng mà thấm đượm yêu dấu: “Mẹ, đất nước bắt đầu từ đó”. Phải chăng hình ảnh đất nước, biểu tượng thiêng liêng của dân tộc, được ví như hơi thở đầu tiên của mỗi người, bắt nguồn từ lời ru ngọt ngào và vòng tay nâng đỡ của mẹ? Người mẹ không chỉ là đấng sinh thành, mà còn là nơi vun đắp những ý chí, lý tưởng cao đẹp trong mỗi đứa con.
Tiếp nối những lời ca ngợi, nhà thơ khắc họa hình ảnh người mẹ trong cuộc sống thường nhật: “Mẹ, dáng cong lưng khô gầy/ Mẹ, không bận áo lụa gấm”. Dù cuộc sống có bộn bề gian truân, vất vả, nhưng tình yêu thương của mẹ vẫn luôn dành trọn cho con. Mỗi nếp nhăn trên khuôn mặt, mỗi lần cúi gập lưng của mẹ như minh chứng cho sự hy sinh thầm lặng, chỉ mong con mình được hạnh phúc.
Đến những câu thơ sau, giọng điệu của bài thơ trở nên lắng đọng hơn: “Mẹ, mẹ tôi chỉ một người thôi/ Mẹ nào cũng giống mẹ tôi như thế”. Câu thơ vang lên như một chân lý giản dị nhưng đong đầy tình cảm. Dù là người mẹ ở đâu, với hoàn cảnh nào, thì tình yêu và sự hy sinh của họ vẫn luôn như nhau. Họ là những người bạn tri kỷ đầu tiên, người đồng hành trung thành nhất trên suốt chặng đường đời.
Bài thơ khép lại với hai câu thơ: “Tôi nhớ mẹ, mùa thu làng quê/ Tôi hỏi mẹ, đất nước ở đâu?” Những câu thơ thấm đượm nỗi nhớ nhung và niềm biết ơn vô bờ đối với người mẹ thân yêu. Mẹ không chỉ là người chở che ta về thể xác, mà còn là ngọn hải đăng soi sáng tâm hồn, dẫn lối ta đi trên con đường trưởng thành.
Đọc bài thơ “Mẹ”, tôi không chỉ cảm thấy xúc động, mà còn thấy mình thật may mắn khi được lớn lên trong vòng tay yêu thương của mẹ. Tình yêu thương vô bờ bến của mẹ là động lực để tôi phấn đấu, sống một cuộc sống có ý nghĩa, xứng đáng với công ơn sinh thành và dưỡng dục.