Câu chuyện bó đũa: Bài học đoàn kết sức mạnh
Trong ngôi làng nọ, có một gia đình nghèo khó sống cùng nhau. Gia đình có một cậu con trai tên là An và năm người con gái. Hằng ngày, An phải lên rừng đốn củi để kiếm sống. Mỗi khi đi lấy củi, cậu đều mang theo một bó đũa tre nhỏ.
Một ngày nọ, khi đang ngồi đập củi, An vô tình làm rơi bó đũa. Cậu nhặt từng chiếc đũa lên và cố gắng buộc chặt chúng lại với nhau, nhưng chúng cứ liên tục tuột ra. Thất vọng, An quăng bó đũa xuống đất và định bỏ đi.
Đột nhiên, một giọng nói già nua vang lên: “Đừng bỏ cuộc, cháu trai. Hãy nhìn vào bó đũa của cháu.”
An quay lại và nhìn thấy một ông cụ tóc bạc phơ đứng bên cạnh. Ông cụ nhặt bó đũa lên và nói: “Khi từng chiếc đũa đơn lẻ, chúng rất dễ gãy. Nhưng khi chúng được buộc lại với nhau, chúng trở nên vô cùng kiên cố. Điều này cũng giống như một gia đình. Nếu mỗi thành viên đều mạnh mẽ và độc lập, thì gia đình sẽ dễ dàng bị phá vỡ. Nhưng nếu mọi người đoàn kết và hỗ trợ nhau, thì gia đình sẽ vững chắc như bức tường thành.”
An hiểu được bài học mà ông cụ muốn truyền tải. Cậu nhặt từng chiếc đũa lên và cẩn thận buộc chặt chúng lại với nhau, lần này chúng không còn tuột ra nữa. Cậu ôm bó đũa và cảm thấy sức mạnh to lớn từ sự đoàn kết.
Từ đó trở đi, An luôn nhớ lời ông cụ dạy. Cậu gắn bó chặt chẽ với các em gái của mình và cùng họ vượt qua mọi khó khăn. Gia đình họ trở nên hạnh phúc và thịnh vượng hơn bao giờ hết, nhờ vào sức mạnh đoàn kết của một bó đũa nhỏ bé.