Câu chuyện Tấm Cám
Ngày xửa ngày xưa, có hai chị em cùng cha khác mẹ tên là Tấm và Cám. Tấm hiền lành, chăm chỉ, còn Cám thì nanh nọc, lười biếng.
Mẹ Tấm mất sớm, cha cô đi lấy vợ khác, mẹ kế chính là mẹ của Cám. Mẹ kế rất thương Cám, ngược đãi Tấm thậm tệ. Tấm phải quần quật cả ngày lẫn đêm, từ quét nhà, nấu cơm đến trồng trọt, chăn nuôi.
Một hôm, nhà vua mở hội, Tấm cũng muốn đi chơi. Nhưng mẹ kế không cho, bắt Tấm phải nhặt thóc lẫn sạn trước. Tấm buồn rầu ngồi khóc. Bỗng nhiên, đàn chim sẻ bay đến, giúp Tấm nhặt hết thóc và sạn.
Tấm vui mừng lên đường đến hội. Nhưng đến nơi, Cám đã sai người đổ lọ bồ hóng vào giày của Tấm, làm giày của Tấm dính chặt vào đất, không đi được. Thất vọng, Tấm phải trở về nhà.
Lần thứ hai, nhà vua mở hội, Tấm lại xin phép đi chơi. Lần này, mẹ kế để Tấm đi, nhưng bắt cô phải bắt hết đàn tép ở ao trước. Tấm lại buồn rầu ngồi khóc. Đàn cua, đàn cá nghe vậy liền bơi đến giúp Tấm bắt tép.
Tấm vui vẻ đi đến hội. Nhưng đến nơi, Cám lại sai người trát nhựa vào váy của Tấm, làm váy của Tấm cứng như đá. Tấm đành phải về nhà lần nữa.
Lần thứ ba, nhà vua mở hội, Tấm lại xin phép đi chơi. Lần này, mẹ kế không còn cách nào để ngăn cản Tấm nữa. Tấm chỉ kịp mang theo một quả thị vàng và một con gà đẹp.
Đến hội, Tấm gặp được nhà vua. Nhà vua thấy quả thị vàng và con gà của Tấm rất đẹp, liền sai quân lính đưa Tấm về cung.
Mẹ kế và Cám tức giận vô cùng. Một hôm, chúng lừa Tấm ra giếng, đẩy Tấm xuống rồi lấy quần áo của Tấm về giả làm Tấm.
Nhà vua đau khổ đi tìm khắp nơi. Một ngày, nhà vua nhìn thấy một cây thị vàng ở ven sông. Nhà vua gọi thì một giọng nói trong trẻo cất lên từ thân cây:
“Quả thị vàng nằm trên cành
Cám chở đi bán,
Con nhà nhân nghĩa trả tiền
Cám đem bán lấy một nén vàng.”
Nhà vua hiểu ra liền sai quân lính chặt cây thì thấy Tấm đang nằm trong thân cây. Tấm được cứu sống và trở về cung.
Mẹ kế và Cám bị trừng phạt vì những hành vi độc ác của mình. Tấm sống hạnh phúc bên nhà vua, mãi mãi về sau.