Quan Điểm Người Trong Cuộc: Câu Chuyện Bi Thương Của Chí Phèo
Là Chí Phèo, một kẻ lưu manh khốn khổ và cô độc, tôi muốn kể câu chuyện của mình từ chính góc nhìn của tôi. Tôi muốn thế giới biết được sự thật đằng sau lớp vỏ chai sạn và hung dữ của tôi.
Tôi từng là một người nông dân bình thường, nhưng số phận đã trêu ngươi tôi. Sau một lần bị hàm oan và tra tấn dã man, tôi đã trở thành một con quỷ trong mắt mọi người. Họ xa lánh tôi như tôi là một bệnh dịch, đẩy tôi vào cảnh cô độc tuyệt đối.
Quá tuyệt vọng, tôi đã tìm đến rượu như một lối thoát. Mỗi ngụm rượu như một liều thuốc độc, đốt cháy tâm hồn tôi và khiến tôi trở nên vô cảm. Dần dần, tôi đánh mất chính mình, trở thành một kẻ nghiện ngập và bạo lực.
Nhưng sâu bên trong, tôi vẫn là một con người. Tôi vẫn khao khát tình yêu, sự tôn trọng và một cuộc sống có ý nghĩa. Tôi đã gặp Thị Nở, một người đàn bà xấu xí và bị xã hội ruồng bỏ, nhưng trái tim tôi lại rung động trước sự chân thành của cô.
Tôi hy vọng rằng với Thị Nở, tôi có thể tìm thấy một tia sáng trong bóng tối của cuộc đời mình. Nhưng xã hội tàn nhẫn đã không tha thứ cho chúng tôi. Họ chế nhạo chúng tôi, đối xử với chúng tôi như những kẻ không đáng sống.
Đau khổ và tuyệt vọng, tôi đã ra tay giết chết Bá Kiến, kẻ đã hủy hoại cuộc đời tôi. Nhưng ngay cả khi đã trả thù, tôi vẫn không tìm thấy sự giải thoát. Tôi đã trở thành một con quỷ thực sự, không còn khả năng cứu rỗi.
Câu chuyện của tôi là một lời cảnh tỉnh về sự tàn nhẫn của con người và sức tàn phá của sự cô lập. Nó cho thấy rằng ngay cả những người vô tội nhất cũng có thể bị đẩy xuống vực sâu tuyệt vọng chỉ vì thành kiến xã hội.
Nhưng hơn hết, câu chuyện của tôi là một lời khẩn cầu về lòng trắc ẩn. Mỗi chúng ta đều có một trách nhiệm để đối xử với nhau với lòng trân trọng và tử tế, bất kể hoàn cảnh hay quá khứ của chúng ta ra sao. Bởi vì ngay cả trong những tâm hồn đen tối nhất, vẫn còn tồn tại một tia sáng hy vọng chờ được thắp lên.