Trong cuộn giấy lịch sử hào hùng của Việt Nam, tên tuổi Trần Hưng Đạo mãi mãi sáng ngời như một vì tinh tú bất diệt. Một anh hùng kiệt xuất, một bậc kỳ tài quân sự, người đã lãnh đạo dân tộc ta đánh bại biết bao đội quân xâm lược hùng mạnh, bảo vệ vững chắc nền độc lập của Tổ quốc.
Trần Hưng Đạo, sinh năm 1228 tại làng Tức Mặc, tỉnh Hải Dương. Ông xuất thân từ dòng dõi quý tộc, cha là Trần Liễu, chú ruột của vua Trần Thái Tông. Ngay từ nhỏ, Trần Hưng Đạo đã bộc lộ trí thông minh hơn người, luyện tập võ nghệ xuất sắc. Khi đất nước lâm nguy, ông không quản ngại hiểm nguy, dốc lòng phò vua, cứu nước.
Sử sách ghi chép về công trạng hiển hách của Trần Hưng Đạo trong ba lần kháng chiến chống quân xâm lược Mông-Nguyên vào thế kỷ 13. Với tài thao lược và nghệ thuật quân sự xuất chúng, ông đã cùng quân dân ta đánh tan quân địch, bảo vệ vững chắc bờ cõi. Chiến thắng Bạch Đằng năm 1288 là đỉnh cao trong sự nghiệp của Trần Hưng Đạo, khi ông chỉ huy quân ta tiêu diệt toàn bộ hạm đội của quân Nguyên, buộc kẻ thù phải tháo chạy khỏi đất nước.