Khi màn đêm buông xuống, bầu trời Cô Tô như được nhuộm một lớp áo đen huyền bí. Bóng tối bao trùm khắp không gian, chỉ còn tiếng sóng biển vỗ rì rào như một bản tình ca trầm buồn. Nhưng rồi, khi bình minh ló dạng, một khung cảnh kỳ diệu đã diễn ra trước mắt tôi.
Bầu trời phía đông bắt đầu chuyển sang màu hồng nhạt, như một tấm lụa mỏng manh được thêu dệt bằng những sợi chỉ vàng. Những đám mây bồng bềnh như những dải lụa mềm mại, nhuộm màu hồng, cam và tím. Phía chân trời, mặt trời từ từ nhô lên, tròn trịa và rực rỡ như một quả cầu lửa khổng lồ. Những tia nắng đầu tiên chiếu xuống mặt biển, tạo nên những vệt sáng vàng óng lung linh trên mặt nước.
Cả hòn đảo Cô Tô như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Những con thuyền đánh cá bắt đầu rẽ sóng ra khơi, để lại sau lưng những vệt trắng xóa. Những ngư dân trên thuyền vui mừng reo hò, đón chào một ngày mới đầy hứa hẹn. Trên bờ biển, người dân địa phương cũng tập trung đông đúc để chiêm ngưỡng cảnh tượng tuyệt đẹp này. Tiếng cười nói rộn rã hòa cùng tiếng sóng biển tạo nên một bản giao hưởng của sự sống.
Khi mặt trời lên cao hơn, nó như một viên ngọc khổng lồ tỏa sáng rực rỡ trên bầu trời. Ánh nắng ấm áp bao phủ khắp không gian, xua tan đi bóng tối của đêm. Những chú chim biển tung cánh bay lượn, hót ríu rít như để chào đón một ngày mới.
Ngắm nhìn cảnh mặt trời mọc trên biển đảo Cô Tô, tôi cảm thấy thật bình yên và hạnh phúc. Khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ và thơ mộng ấy đã mang đến cho tôi một nguồn năng lượng mới, để tôi bắt đầu một ngày mới với niềm tin và sự lạc quan.