Dưới bầu trời xanh thẳm của mảnh đất Quảng Ngãi anh hùng, tôi có cơ hội được đắm mình vào không gian lịch sử hào hùng tại di tích Đền thờ liệt sĩ Sơn Mỹ, một biểu tượng bất khuất của tinh thần đấu tranh vệ quốc.
Khi bước chân vào cổng đền, tôi lập tức cảm nhận được bầu không khí trang nghiêm và thanh tịnh. Một đài tưởng niệm sừng sững giữa khuôn viên xanh mướt, ghi danh những chiến sĩ đã anh dũng hy sinh trong cuộc thảm sát Sơn Mỹ năm 1968. Tôi đứng lặng người trước từng cái tên khắc trên bia, tưởng nhớ những người con đã ngã xuống vì sự bình yên của đất nước.
Phía sau đài tưởng niệm là một bảo tàng nhỏ nhưng chứa đựng vô vàn hiện vật quý giá. Những bức ảnh đen trắng, những lá thư nhuốm màu thời gian kể về sự tàn khốc của cuộc chiến tranh cũng như sự hy sinh quả cảm của những người lính. Tôi không khỏi xúc động khi nhìn thấy những bức hình ghi lại cảnh tượng đau thương của vụ thảm sát. Cái chết của hơn 500 người vô tội, trong đó có nhiều phụ nữ và trẻ em, mãi mãi là một vết thương lòng trong ký ức lịch sử.
Ngoài đài tưởng niệm và bảo tàng, Đền thờ liệt sĩ Sơn Mỹ còn có một khu mộ tập thể. Hàng trăm ngôi mộ được xếp hàng ngay ngắn, phủ kín bởi màu xanh của cỏ. Dường như mỗi ngôi mộ đều ẩn chứa một câu chuyện bi thương về những người đã mất. Tôi thắp nén nhang, dâng lên hương khói để tưởng nhớ công ơn của các anh hùng đã nằm xuống nơi này.
Chuyến tham quan Đền thờ liệt sĩ Sơn Mỹ là một trải nghiệm vô cùng ý nghĩa và xúc động đối với tôi. Qua những hiện vật và di tích lịch sử, tôi hiểu hơn về sự hy sinh to lớn của những người con đất Việt. Tinh thần bất khuất, sự đấu tranh kiên cường của họ mãi mãi là ngọn lửa soi đường cho thế hệ mai sau.
Khi rời khỏi Đền thờ, tôi mang theo trong mình một cảm giác biết ơn và tự hào. Tôi biết ơn sự hy sinh của những người đã ngã xuống để bảo vệ Tổ quốc, và tự hào vì được là người dân của một đất nước anh hùng. Tôi sẽ luôn ghi nhớ những bài học lịch sử được khắc ghi nơi đây, để tiếp tục phát huy truyền thống yêu nước, giữ gìn và xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh.