Mở bài gián tiếp:
Từ xa xưa, thiên nhiên đã trở thành nguồn cảm hứng vô tận cho các thi nhân, họa sĩ và nhạc sĩ. Vẻ đẹp của cảnh sắc thiên nhiên khiến con người say đắm, mê mẩn. Và khi nhắc đến vẻ đẹp ấy, tôi không thể không nhớ về bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp ở quê hương tôi.
Thân bài:
Quê tôi nằm ở một vùng đồng bằng trù phú, được bao quanh bởi những cánh đồng lúa xanh mướt trải dài đến tận chân trời. Từng thửa ruộng vuông vắn như những tấm thảm khổng lồ, điểm xuyết bởi những con đường nhỏ quanh co. Khi bình minh lên, những giọt sương sớm lấp lánh như những viên ngọc trai trên lá lúa, tạo nên một bức tranh lung linh huyền ảo.
Vào những buổi chiều tà, cảnh hoàng hôn trên cánh đồng lại đẹp đến nao lòng. Mặt trời đỏ rực như một quả cầu lửa khổng lồ, từ từ lặn xuống phía chân trời, nhuộm cả bầu trời thành một màu đỏ cam rực rỡ. Những đám mây bồng bềnh trên cao ánh lên những sắc màu vàng, hồng, tím, tạo nên một khung cảnh tuyệt mỹ.
Không chỉ có cánh đồng, quê hương tôi còn sở hữu những hàng dừa xanh rì, chạy dài theo bờ biển. Những thân dừa cao vút, thẳng tắp, vươn mình đón gió biển mặn mòi. Tán lá dừa xòe rộng như những chiếc ô khổng lồ, tạo nên những bóng mát dịu êm. Khi chiều về, gió biển thổi rì rào qua kẽ lá, tạo nên bản giao hưởng của thiên nhiên, xua tan đi cái oi bức của mùa hè.
Kết bài mở rộng:
Thiên nhiên ở quê hương tôi không chỉ đẹp mà còn gắn bó với cuộc sống của con người nơi đây. Cánh đồng lúa là nguồn sống chính của người dân, mang lại những mùa màng bội thu. Hàng dừa xanh vừa che nắng, chắn bão, vừa là biểu tượng của sự bình yên và no đủ. Cảnh sắc thiên nhiên ấy đã nuôi dưỡng tâm hồn của người dân quê tôi, tạo nên những tình cảm sâu nặng với mảnh đất quê hương.
Khi rời xa quê hương, tôi vẫn luôn mang theo trong mình hình ảnh tuyệt đẹp của cảnh thiên nhiên nơi đây. Những cánh đồng lúa xanh mướt, những hàng dừa xanh rì và những buổi hoàng hôn rực rỡ sẽ mãi là những kỷ niệm khó quên, nhắc nhớ tôi về một thời tuổi thơ tươi đẹp và gắn bó với thiên nhiên.