Một Lần Xách Đồ Giúp Người Phụ Nữ Bế Con
Em vẫn còn nhớ như in sự việc xảy ra vào một buổi chiều muộn, khi em đang đi bộ về nhà từ trường. Em đi chậm rãi, vừa đi vừa ngắm cảnh sắc xung quanh. Bỗng, em nghe thấy một giọng nói yếu ớt xin giúp đỡ.
Em nhìn sang bên và thấy một người phụ nữ đang bế một đứa trẻ nhỏ trên tay. Cô ấy trông rất mệt mỏi, và cô ấy đang cố gắng kéo một chiếc xe đẩy chứa đầy hàng hóa. Em đến gần hơn và hỏi xem cô ấy có cần giúp đỡ không.
Người phụ nữ gật đầu và nói rằng cô ấy rất biết ơn nếu em có thể giúp cô ấy xách giúp một số đồ. Em vui vẻ nhận lời và bắt đầu đưa đồ từ xe đẩy của cô ấy sang xe đẩy của em.
Em xách đồ giúp người phụ nữ trong im lặng. Em không hỏi cô ấy về chuyện gì đã xảy ra hay tại sao cô ấy lại một mình với đứa con nhỏ. Em chỉ tập trung vào việc giúp đỡ cô ấy hết sức mình.
Sau khi em đã chuyển hết đồ sang xe đẩy của mình, người phụ nữ cảm ơn em rất nhiều. Cô ấy nói rằng sự giúp đỡ của em đã khiến cho ngày của cô ấy trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Cô ấy cũng hỏi tên em và nói rằng cô ấy muốn đền đáp em.
Em nói với cô ấy rằng em không cần đền đáp gì cả. Em chỉ muốn giúp cô ấy và đứa con của cô ấy có một ngày tốt đẹp hơn. Người phụ nữ mỉm cười và nói rằng cô ấy sẽ không bao giờ quên lòng tốt của em.
Em chào tạm biệt người phụ nữ và tiếp tục đi về nhà. Trên đường đi, em cảm thấy rất vui vì mình đã có thể giúp đỡ được ai đó. Em nhận ra rằng đôi khi những hành động nhỏ nhất cũng có thể tạo ra sự khác biệt lớn đối với cuộc sống của người khác. Từ đó, em luôn cố gắng giúp đỡ những người xung quanh khi em có thể.