Viết bài nghị luận về một tác phẩm kịch – “Tôi muốn được là tôi toàn vẹn”
Trong cảnh màn văn chương u tối, “Tôi muốn được là tôi toàn vẹn” của Luigi Pirandello bùng lên như một ngọn đuốc rực sáng, khai phá những góc khuất sâu thẳm trong bản ngã con người. Tác phẩm kịch này không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật vượt thời gian mà còn là một lời kêu gọi hùng hồn cho sự chân thực và toàn vẹn, một khát vọng vô bờ bến của con người trong suốt hành trình tồn tại.
Bi kịch của nhân vật chính Enrico IV xuất phát từ sự vô tình rơi vào vòng xoáy của những lời nói dối và giả tạo. Khi anh đội lên mình lớp mặt nạ của một vị hoàng đế thời trung cổ, anh đã từ bỏ bản ngã thực sự của mình để trở thành một bóng ma sống trong thế giới của những ảo ảnh. Sự tự lừa dối này dần ăn mòn tâm hồn Enrico, biến anh thành một kẻ xa lạ với chính mình.
Đến khi sự thật phơi bày, Enrico nhận ra sự trống rỗng và mất phương hướng trong cuộc đời anh. Câu nói bất hủ của anh, “Tôi muốn được là tôi toàn vẹn”, vang vọng như tiếng kêu tuyệt vọng của một linh hồn bị giam cầm. Enrico khát khao thoát khỏi sự kìm kẹp của những vai diễn áp đặt, để được sống theo con người thật của mình, nhưng con đường tìm về với chính mình lại đầy chông gai.
Tác phẩm kịch của Pirandello đặt ra câu hỏi cốt lõi về bản chất của bản ngã. Có phải chúng ta thực sự là những cá thể toàn vẹn, như chúng ta mong muốn, hay chúng ta chỉ là một mớ hỗn độn của những vai trò và mặt nạ mà xã hội và bản thân chúng ta áp đặt?
Xuyên suốt vở kịch, Enrico liên tục đấu tranh với bản ngã liên tục thay đổi của mình. Anh thèm muốn được trốn thoát khỏi vòng xoáy của những lời nói dối, nhưng sự sợ hãi đối mặt với hiện thực lại khiến anh ngần ngại. Pirandello cho thấy sự phức tạp và khó nắm bắt của bản ngã con người, mà không một ai thực sự có thể hiểu hết được.
“Tôi muốn được là tôi toàn vẹn” không chỉ là một lời chỉ trích về sự giả tạo và mặt nạ giả dối, mà còn là lời ca ngợi sức mạnh của sự chân thực. Pirandello tin rằng chỉ khi chúng ta dám đối mặt với bản ngã thật của mình và sống một cách chân chính, chúng ta mới có thể đạt được sự toàn vẹn và ý nghĩa đích thực.
Trong thế giới hiện đại, nơi mà con người ngày càng bị cuốn vào vòng xoáy của những kỳ vọng và chuẩn mực xã hội, vở kịch của Pirandello vẫn mang một thông điệp mạnh mẽ và đầy tính thời sự. Nó nhắc nhở chúng ta rằng sự chân thực là nền tảng của một cuộc sống có ý nghĩa và hạnh phúc.
Bằng cách khéo léo kết hợp giữa chiều sâu triết học và sự hấp dẫn sân khấu, “Tôi muốn được là tôi toàn vẹn” đã trở thành một trong những vở kịch quan trọng nhất trong lịch sử văn học. Nó không chỉ là một tác phẩm kinh điển mà còn là một tấm gương phản chiếu bất hủ về hành trình của con người trong việc tìm kiếm sự toàn vẹn và bản ngã đích thực.
Để kết luận, “Tôi muốn được là tôi toàn vẹn” của Luigi Pirandello là một tác phẩm nghệ thuật mạnh mẽ và có sức cộng hưởng sâu sắc về sự phức tạp của bản ngã và sức mạnh của sự chân thực. Nó là một lời kêu gọi hành động để chúng ta dám sống theo bản chất thật của mình, dù con đường đó có đầy chông gai đến đâu. Vì cuối cùng, chỉ khi chúng ta dám là chính mình, chúng ta mới có thể đạt được sự toàn vẹn và ý nghĩa đích thực trong cuộc đời.