Hương Sơn: Tuyệt phẩm phong cảnh trong văn thơ
Hương Sơn, một tuyệt tác của thiên nhiên, đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho các thi sĩ và văn nhân xưa nay. Trong “Hương Sơn phong cảnh ngắn nhất”, Nguyễn Trãi đã tô vẽ bức tranh về vẻ đẹp thanh tú và nên thơ của ngọn núi này:
“Núi cao chín đỉnh mây che,
Hang sâu muôn đá lửa nhen.
Đường quanh ngàn dặm hoa hiền,
Nước xanh bốn mặt rêu biền.”
Bài thơ mở đầu với hình ảnh núi Hương Sơn sừng sững, ngọn cao vút chạm tới tầng mây. Những hang động sâu thẳm ẩn chứa những viên đá lấp lánh như chứa đựng lửa. Các con đường quanh co như dải lụa uốn lượn trên triền núi, điểm tô bằng những loài hoa khoe sắc thướt tha.
Câu thơ tiếp theo họa nên khung cảnh dòng nước xanh biếc bao bọc quanh núi Hương Sơn, phủ kín bởi thảm rêu xanh mượt, tạo nên bức tranh thủy mặc đầy trữ tình.
Nguyễn Trãi đã sử dụng ngôn ngữ cô đọng, hàm súc để phác họa nên bức tranh toàn cảnh về Hương Sơn. Cảnh núi non hùng vĩ kết hợp với sắc hương của hoa cỏ tạo nên một tuyệt phẩm phong cảnh, vừa gần gũi vừa thoát tục.
“Hương Sơn phong cảnh ngắn nhất” không chỉ là lời ca ngợi về vẻ đẹp thiên nhiên mà còn thể hiện tâm hồn yêu nước, tinh thần ẩn dật của Nguyễn Trãi. Ngọn núi Hương Sơn trở thành biểu tượng cho lòng trung thành, khí phách bất khuất và khao khát hòa mình vào cảnh thiên nhiên thanh tịnh của người anh hùng dân tộc.
Đến nay, bài thơ vẫn còn được truyền tụng và ngâm vịnh như một minh chứng cho vẻ đẹp bất tận của Hương Sơn và tài năng xuất chúng của Nguyễn Trãi.