Dòng sông quê hương em, một dải lụa mềm mại uốn lượn quanh xóm làng, thầm thì lời ca du dương vào tai vạn vật.
Dòng nước trong veo, ánh bạc lấp lánh dưới nắng hè. Mặt sông phẳng lặng như tấm gương soi bóng mây trời. Những chú cá tung tăng bơi lội, tạo nên những gợn sóng li ti.
Bờ sông là thảm cỏ xanh mượt, điểm綴 những bông hoa dại đủ màu sắc. Cây liễu rủ bóng xuống dòng nước, tạo nên bức tranh thơ mộng. Mỗi khi có gió, lá liễu mềm mại đung đưa như cô gái thẹn thùng.
Dòng sông là nơi tụ họp của trẻ thơ. Chúng nô đùa trên bãi cát, nghịch nước tung tóe, khiến mặt sông rộn rã tiếng cười. Trên bờ, đàn trâu thong dong gặm cỏ, tiếng mõ kêu leng keng hòa vào bản giao hưởng của thiên nhiên.
Buổi tối, dòng sông khoác lên mình tấm áo long lanh. Những ngọn đèn từ làng xóm soi xuống, biến mặt sông thành một dải sao lấp lánh. Tiếng ếch nhái râm ran, tạo nên một bản nhạc ru ngủ ngọt ngào.
Dòng sông quê hương em, một phần không thể tách rời của cuộc sống. Nó nuôi dưỡng đất đai, tưới mát tâm hồn và là nơi lưu giữ những kỷ niệm tuổi thơ của những đứa trẻ như em.