Văn bản “Sông núi nước Nam” và “Nước Đại Việt ta” (trích “Đại cáo bình Ngô” của Nguyễn Trãi) là những áng văn hào hùng, khẳng định chủ quyền và tinh thần độc lập của dân tộc Việt Nam.
Điểm giống nhau nổi bật giữa hai văn bản là sự khẳng định mạnh mẽ về chủ quyền lãnh thổ và lòng tự hào dân tộc. Cả hai tác phẩm đều khẳng định rằng từ xa xưa, đất nước Việt Nam đã được định hình một cách rõ ràng, với ranh giới, lãnh thổ và chủ quyền bất khả xâm phạm. Tình yêu quê hương, lòng tự hào dân tộc thấm đẫm trong từng câu chữ, tạo nên một mạch ngầm thống nhất xuyên suốt cả hai bài văn.
Tuy nhiên, bên cạnh điểm giống nhau về nội dung, hai văn bản cũng có một điểm khác biệt đáng chú ý về hình thức. “Sông núi nước Nam” được viết theo thể thơ thất ngôn tứ tuyệt, với cấu trúc chặt chẽ, ngôn từ cô đọng, hàm súc. Ngược lại, “Nước Đại Việt ta” là một đoạn trích văn xuôi, giàu chất hùng biện, với những câu văn mạch lạc, giàu hình ảnh và cảm xúc. Sự khác biệt về hình thức này phản ánh đặc trưng riêng của từng tác phẩm và góp phần tạo nên bức tranh toàn cảnh về tinh thần bất khuất của dân tộc Việt Nam.