Phân tích đoạn văn miêu tả cảnh hoàng hôn trên biển trong “Vội vàng” của Xuân Diệu
Trong bài thơ “Vội vàng” của Xuân Diệu, đoạn văn miêu tả cảnh hoàng hôn trên biển là một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp, tràn ngập sức sống và niềm khao khát mãnh liệt.
“Mặt trời xuống biển như hòn lửa”
Câu thơ đầu tiên giới thiệu hình ảnh mặt trời đang lặn xuống biển, được ví von như một “hòn lửa”. Biện pháp so sánh này gợi lên sự rực rỡ, to lớn và sức nóng mãnh liệt của mặt trời. Cảnh tượng này gợi sự ngưỡng mộ và kính sợ trước sức mạnh thiên nhiên.
“Sóng đã cài then, đêm sập cửa”
Khi mặt trời lặn, màn đêm buông xuống, sóng biển như một tấm then cài đóng chặt. Câu thơ sử dụng thủ pháp nhân hóa, khiến đêm giống như một cánh cửa khổng lồ trùm lên thế giới. Biện pháp này tạo nên cảm giác về một ranh giới rõ ràng giữa ngày và đêm, nhấn mạnh sự vội vã của thời gian và sự khẩn cấp của con người trong việc tận hưởng vẻ đẹp của cuộc sống.
“Đôi cánh chim chiều bóng tím thẫm”
Đoạn thơ tiếp theo miêu tả đôi cánh của loài chim chiều đang bay trên bầu trời. Màu “tím thẫm” gợi nên sự huyền bí, trang trọng và có phần buồn bã. Hình ảnh này tượng trưng cho thời gian đang dần trôi đi và sự cần thiết phải nâng niu từng khoảnh khắc.
“Màu đỏ rực than soi bóng nước”
Khi màn đêm dần buông, bầu trời nhuộm một màu đỏ rực như những than hồng. Bóng nước phản chiếu ánh sáng đỏ ấy lên bầu trời, tạo nên một cảnh tượng rực rỡ và đầy sức sống. Cảnh tượng này vừa hùng vĩ vừa trữ tình, gợi lên niềm ham sống mãnh liệt trong lòng người.
Đoạn văn miêu tả cảnh hoàng hôn trên biển trong bài thơ “Vội vàng” của Xuân Diệu không chỉ là một bức tranh thiên nhiên đẹp mà còn là một lời nhắc nhở về sự trôi nhanh của thời gian. Qua đó, tác giả muốn truyền tải thông điệp về việc cần tận hưởng cuộc sống và trân trọng từng khoảnh khắc.