Trong bầu trời tuổi thơ ươm đầy sắc màu, tôi may mắn có được một người bạn tri kỷ, tên là Phương. Chúng tôi đã cùng nhau chia sẻ biết bao khoảnh khắc ngọt ngào và đáng nhớ. Có một kỷ niệm mà tôi không bao giờ quên, đó là chuyến dã ngoại đến cánh đồng hoa hướng dương bạt ngàn.
Vào một buổi sáng mùa thu trong trẻo, chúng tôi đèo nhau trên chiếc xe đạp cũ, mang theo một giỏ đồ ăn và một tấm khăn trải bàn. Cánh đồng hoa hướng dương hiện ra trước mắt chúng tôi như một bức tranh sống động, những bông hoa vươn cao kiêu hãnh, khoe sắc vàng rực rỡ. Đắm chìm trong hương thơm nồng nàn và tiếng ve ngân nga, chúng tôi trải tấm khăn xuống giữa đồng hoa, thưởng thức bữa trưa ấm áp. Phương chia sẻ với tôi những câu chuyện vui vẻ, chúng tôi cười đùa rôm rả, quên hết mọi muộn phiền. Sau đó, chúng tôi cùng nhau chạy nhảy trên những luống hoa, tạo dáng chụp ảnh và lưu lại những khoảnh khắc vô giá. Khi hoàng hôn buông xuống, nhuộm cánh đồng hoa thành một màu tím nhạt, chúng tôi mới quyến luyến rời đi. Trên đường về, chúng tôi kể cho nhau nghe những ước mơ và hoài bão, hứa sẽ mãi mãi là đôi bạn thân thiết, cùng nhau trải qua những thăng trầm của cuộc đời.