Vũ Nương: Bi kịch của người phụ nữ đức hạnh trong xã hội phong kiến
Trong tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương”, Nguyễn Dữ đã khắc họa một hình tượng người phụ nữ Việt Nam tiêu biểu qua nhân vật Vũ Nương. Nàng là hiện thân của đức tính dịu hiền, thủy chung nhưng lại phải chịu một cuộc đời đầy bi kịch, uất ức.
Vẻ đẹp của Vũ Nương không chỉ nằm ở dung nhan thanh tú mà còn ở đức hạnh của một người phụ nữ truyền thống. Nàng hiền dịu, nết na, lễ phép, luôn tần tảo chăm sóc gia đình, hết mực kính trọng chồng. Trong những năm chồng đi chinh chiến xa nhà, nàng một mình nuôi con nhỏ, giữ gìn tiết hạnh, khiến hàng xóm ai cũng khen ngợi.
Tuy nhiên, số phận nghiệt ngã đã giáng một đòn nặng nề lên Vũ Nương. Trở về sau chiến thắng, Trương Sinh nghe lời thị phi, nghi ngờ sự chung thủy của vợ. Cơn ghen vô cớ khiến chàng hành hạ nàng bằng những lời lẽ cay nghiệt, thậm chí đuổi nàng ra khỏi nhà.
Trước nỗi oan ức tày trời, Vũ Nương đành gieo mình xuống dòng sông lạnh giá để chứng minh sự trong sạch. Cái chết của nàng không chỉ là lời tố cáo xã hội phong kiến đầy bất công và gia trưởng mà còn là tiếng kêu thương não nề của những người phụ nữ phải chịu đựng những oan khuất, tủi nhục.
Sự bi kịch của Vũ Nương chủ yếu bắt nguồn từ sự ghen tuông mù quáng và tính cách gia trưởng, độc đoán của Trương Sinh. Không có bằng chứng xác thực, chàng vẫn vội vàng kết tội vợ mình, bỏ mặc sự thanh bạch và mạng sống của nàng.
Cái chết của Vũ Nương đã để lại một nỗi đau thương khôn nguôi cho những người xung quanh. Người dân trong làng thương tiếc nàng, lập đền thờ để tưởng nhớ, còn Trương Sinh thì sống trong ăn năn và hối hận.
Hình tượng Vũ Nương trở thành biểu tượng cho người phụ nữ Việt Nam thời phong kiến. Nàng là hiện thân của đức hạnh, sự thủy chung, nhưng cũng là nạn nhân của những định kiến xã hội và sự bất công của chế độ gia trưởng. Câu chuyện về cuộc đời bi kịch của nàng mãi là lời nhắc nhở về giá trị của sự tôn trọng, bình đẳng và công bằng trong cuộc sống.