Bài văn biểu cảm về một con người
Trong muôn vàn những gương mặt thân thương đã từng gặp gỡ trong cuộc đời, có một người mà tôi mãi khắc ghi trong tim, đó chính là cô giáo chủ nhiệm lớp 7 của tôi – cô Thanh. Cô không chỉ là một người giáo viên tận tụy, mà còn là một người mẹ thứ hai, luôn yêu thương và che chở cho chúng tôi.
Ngày đầu bước chân vào lớp, chúng tôi còn là những học sinh rụt rè và bỡ ngỡ. Nhưng với nụ cười ấm áp và giọng nói dịu dàng, cô Thanh đã xua tan mọi lo lắng trong chúng tôi. Cô luôn dành thời gian lắng nghe chúng tôi chia sẻ, động viên chúng tôi vượt qua khó khăn và khơi dậy trong chúng tôi niềm đam mê học tập.
Mỗi bài giảng của cô đều là một câu chuyện đầy lôi cuốn. Cô không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn khơi gợi trong chúng tôi sự tò mò và ham hiểu biết. Những bài thơ, câu văn dưới sự dẫn dắt của cô trở nên sống động và thấm vào tâm trí chúng tôi một cách tự nhiên.
Cô Thanh không chỉ là một người giáo viên giỏi mà còn là một người mẹ thứ hai. Cô luôn quan tâm đến sức khỏe, tinh thần và cả những vấn đề cá nhân của từng học sinh. Cô dành thời gian để tư vấn và hỗ trợ chúng tôi trong những lúc khó khăn. Nhờ có cô, chúng tôi cảm thấy được yêu thương, được che chở và có thêm động lực để phấn đấu.
Dấu ấn mà cô Thanh để lại trong tôi không chỉ là những kiến thức hay những bài học đạo đức, mà còn là tình yêu thương vô bờ bến. Cô đã dạy tôi ý nghĩa của sự biết ơn, sự kiên trì và lòng nhân ái. Mỗi khi gặp khó khăn, tôi luôn nghĩ về cô, như một nguồn sức mạnh giúp tôi vượt qua mọi thử thách.
Cô Thanh ơi, con cảm ơn cô vì tất cả những gì cô đã dành cho con. Cô không chỉ là một người giáo viên mà còn là một thiên thần, đã dìu dắt con trên con đường học tập và cuộc sống. Dù thời gian có trôi qua, tình cảm và sự kính trọng của con dành cho cô vẫn mãi vẹn nguyên.