Bài văn biểu cảm về một con người hoặc sự việc
Đề bài: Em hãy viết một bài văn biểu cảm về một con người hoặc sự việc đã để lại cho em những ấn tượng sâu sắc.
Bài làm:
Trong miền kí ức của mỗi người, hẳn sẽ có những hình ảnh, những sự kiện in hằn sâu đậm như những bức họa khắc trên đá, mãi không phai mờ. Có thể đó là những cảnh đẹp hùng vĩ của thiên nhiên, những khoảnh khắc đáng nhớ bên gia đình, hay những câu chuyện cảm động về lòng nhân ái. Với tôi, đó là hình ảnh cô giáo chủ nhiệm của tôi, người đã dìu dắt tôi suốt những năm tháng học trò đầy kỉ niệm.
Cô giáo của tôi là một người phụ nữ ngoài bốn mươi tuổi, có dáng người nhỏ nhắn nhưng vô cùng nhanh nhẹn. mái tóc dài đen nhánh thường được cô buộc gọn gàng, tôn lên khuôn mặt thanh tú với đôi mắt sáng long lanh và nụ cười dịu dàng luôn nở trên môi. Cô luôn ăn mặc giản dị, nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp của sự ân cần và chu đáo.
Tôi vẫn nhớ như in ngày đầu tiên cô bước vào lớp, gương mặt tươi tắn và giọng nói ấm áp của cô khiến cả lớp như bừng sáng. Cô giới thiệu mình là cô Phương, cô giáo chủ nhiệm mới của chúng tôi. Ngay từ buổi học đầu tiên, cô đã để lại trong tôi một ấn tượng khó phai. Cô giảng bài rất hay, mạch lạc và dễ hiểu, khiến cho cả lớp say sưa nghe như bị thôi miên vậy. Cô không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn lồng ghép nhiều câu chuyện ý nghĩa, giúp chúng tôi hiểu bài sâu hơn và thêm yêu môn học.
Không chỉ giỏi chuyên môn, cô Phương còn rất quan tâm đến học sinh. Cô luôn dành thời gian lắng nghe những tâm sự, những khó khăn của chúng tôi, và sẵn sàng đưa ra lời khuyên chân thành. Cô như một người mẹ thứ hai, luôn ở bên cạnh động viên, an ủi và giúp chúng tôi vượt qua mọi thử thách.
Tôi nhớ có lần, tôi bị điểm kém trong một bài kiểm tra quan trọng. Tôi rất buồn và lo lắng, không biết phải nói sao với bố mẹ. Tôi đã tìm đến cô giáo và kể hết mọi chuyện. Cô không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng động viên tôi, giúp tôi tìm ra nguyên nhân và đề ra phương pháp để học tốt hơn. Nhờ có sự giúp đỡ của cô, tôi đã lấy lại sự tự tin và đạt kết quả cao trong những bài kiểm tra sau đó.
Ngoài những giờ học trên lớp, cô Phương còn tổ chức nhiều hoạt động ngoại khóa bổ ích. Chúng tôi được đi tham quan bảo tàng, tham gia các cuộc thi sáng tạo và giao lưu với các trường khác. Những hoạt động này không chỉ giúp chúng tôi mở rộng hiểu biết mà còn tăng cường tình đoàn kết giữa các bạn trong lớp.
Thời gian trôi qua thật nhanh, thấm thoắt đã ba năm trôi qua. Dưới sự dìu dắt của cô Phương, chúng tôi đã trưởng thành và đạt được nhiều thành tích đáng tự hào. Trong buổi lễ tổng kết năm học, cả lớp đã không kìm được nước mắt khi chia tay cô giáo kính yêu. Chúng tôi biết rằng, dù có đi xa đến đâu, hình ảnh cô Phương và những bài học quý giá của cô sẽ mãi mãi in sâu trong trái tim chúng tôi.
Cô Phương không chỉ là một người giáo viên giỏi mà còn là một tấm gương sáng về lòng yêu thương, sự tận tụy và đức hi sinh. Cô đã truyền cảm hứng cho tôi và nhiều bạn học khác, giúp chúng tôi nhận ra giá trị của tri thức và ý nghĩa của cuộc sống. Tôi vô cùng biết ơn cô giáo của mình và luôn tự nhủ phải cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng tin yêu của cô. Hình ảnh cô Phương sẽ mãi là ngọn hải đăng soi sáng con đường tương lai của tôi.