Trong từng câu thơ hàm súc của “Mẹ và quả”, nhà thơ Tế Hanh vẽ nên một bức tranh cảm động về tình mẫu tử thiêng liêng. Trái tim tôi trào dâng bao cung bậc cảm xúc khi cảm nhận sức nặng của tình cảm cao đẹp này.
Tình yêu của người mẹ được ví von như “tình thương quả”, một tình yêu dịu dàng, bao bọc và nuôi dưỡng. Như cây mẹ chắt chiu dưỡng chất nuôi từng trái, người mẹ dành trọn tâm sức chăm sóc, dạy dỗ con mình. Từ những giọt sữa ngọt ngào đến những lời thủ thỉ ru êm, tình yêu của mẹ thấm đẫm trong từng khoảnh khắc, tạo nên nền tảng vững chắc cho cuộc đời con.
Tình cảm của người con đối với mẹ cũng sâu sắc không kém. Đứa con như “quả” do mẹ dày công vun đắp, luôn hướng về mẹ, tìm kiếm sự che chở và dẫn dắt. Tình yêu này không chỉ là sự biết ơn mà còn là niềm tự hào, lòng kính trọng và khát khao được đền đáp công ơn dưỡng dục của đấng sinh thành.
Cảm xúc ngây thơ, hồn nhiên của đứa trẻ khi ngồi bên mẹ “lè lưỡi cười” trong câu thơ mang đến sự ấm áp và xua tan mọi phiền muộn. Niềm vui đơn giản ấy chính là minh chứng cho tình yêu thương vô bờ bến giữa hai mẹ con.
“Mẹ và quả” không chỉ là một bài thơ, đó là một bản tình ca bất diệt ca ngợi tình mẫu tử. Qua những câu thơ giản dị mà đầy chất trữ tình, bài thơ chạm đến trái tim của biết bao thế hệ, gợi nhắc chúng ta về một tình yêu vô điều kiện, thiêng liêng và đáng trân quý nhất trên đời.