Cảm nhận của em về 4 khổ thơ đầu bài thơ “Bài thơ về tiểu đội xe không kính”
Bài thơ “Bài thơ về tiểu đội xe không kính” của Phạm Tiến Duật là một tiếng nói hào hùng, lạc quan và đầy tự hào về những chiến sĩ lái xe trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Bốn khổ thơ đầu của bài thơ đã khắc họa sống động tinh thần chiến đấu bất khuất, ý chí sắt đá và sự hy sinh anh dũng của những người chiến sĩ lái xe.
Khổ thơ 1:
“Không có kính không phải vì xe không có kính
Bom giật, bom rung, kính vỡ đi rồi
Ung dung buồng lái ta ngồi,
Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng”
Những câu thơ mở đầu như một lời giải thích bình tĩnh và thản nhiên trước tình hình chiến sự ác liệt. Xe không có kính không phải vì thiếu thốn, mà vì bom đạn của kẻ thù đã đánh vỡ. Tuy nhiên, điều đó không khiến các chiến sĩ nao núng, họ vẫn “ung dung” ngồi trong buồng lái, hướng mắt thẳng về phía trước, thể hiện sự bình tĩnh, tự tin và bản lĩnh vững vàng.
Khổ thơ 2:
“Bếp Hoàng Cầm tao dọn sẵn,
Với chăn, với gối, với màn
Cỏ Overland, ta trải ra
Đến nơi chưa tới, đường vẫn xa”
Hoàn cảnh chiến đấu vô cùng khó khăn và gian khổ, nhưng các chiến sĩ lái xe vẫn cố gắng tạo cho mình một không gian sinh hoạt đơn giản nhưng đầy ấm áp. Chiếc xe trở thành “bếp Hoàng Cầm”, nơi họ có thể nghỉ ngơi, thư giãn và lấy lại sức lực. Dù chặng đường phía trước còn dài và gian nan, nhưng sự lạc quan và tinh thần chiến đấu không bao giờ tắt.
Khổ thơ 3:
“Gặp em giữa lớp lá xanh
Gặp em giữa tiếng kèn sang
Tình yêu ta hát sau lưng
Theo em, theo mãi lời anh”
Giữa bom đạn khốc liệt, tình yêu vẫn nảy nở. Những chiến sĩ lái xe gặp gỡ người yêu trong những hoàn cảnh đặc biệt, giữa lớp lá xanh và tiếng kèn sang. Tình yêu ấy trở thành động lực, giúp họ vượt qua những khó khăn, gian khổ và chiến đấu dũng cảm hơn.
Khổ thơ 4:
“Đêm nay rừng hoang sương muối
Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới
Đầu súng trăng treo
Đường ra trận mùa này đẹp lắm”
Trong đêm sương lạnh giá, các chiến sĩ đứng cạnh nhau, tay cầm súng, chờ đợi kẻ thù. Ánh trăng tỏa sáng trên đầu súng, tạo nên một hình ảnh vừa hùng tráng vừa lãng mạn. Dù chiến tranh có gian khổ và nguy hiểm, nhưng họ vẫn cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên và sự gắn bó sâu sắc giữa những người đồng chí.
Bốn khổ thơ đầu của “Bài thơ về tiểu đội xe không kính” đã khắc họa sống động hình ảnh những chiến sĩ lái xe anh hùng, lạc quan, dũng cảm và đầy tình yêu. Họ là những người đã chiến đấu và hy sinh để bảo vệ Tổ quốc, để chúng ta có được cuộc sống hòa bình, tự do ngày hôm nay. Những câu thơ của Phạm Tiến Duật sẽ mãi là nguồn cảm hứng và tự hào cho thế hệ trẻ Việt Nam.