Trong cuồng phong chiến tranh dữ dội, khi bom đạn tàn phá dữ dội khắp miền Bắc, một tiểu đội xe quân sự đặc biệt lăn bánh trên những con đường tan hoang, mang theo sứ mệnh cấp thiết.
Những chiếc xe quân sự không kính, chỉ còn trơ lại khung xương sắt lạnh lẽo, như những chiến binh thiếu vắng đôi mắt. Không có cửa kính để che chắn, những binh sĩ trẻ tuổi đối mặt trực diện với khắc nghiệt của chiến trường. Mưa xối xả, gió gào thét quất thẳng vào người họ, trộn lẫn với mùi thuốc súng nồng nặc. Nhưng họ vẫn kiên định tiến về phía trước, ánh mắt rực lửa quyết tâm.
Trên bầu trời, những chiếc máy bay địch lượn vòng rình rập, tiếng đạn nổ đinh tai nhức óc. Bất chấp nguy hiểm, những chiếc xe không kính vẫn xông pha vào trận tuyến, chở theo lương thực, vũ khí và cả những hy vọng mong manh cho chiến trường.
Mặt đường gồ ghề, đầy ổ gà và hố bom, khiến những chiếc xe rung lắc dữ dội. Bánh xe lún sâu vào bùn lầy, rồi lại văng lên những cục đất lớn. Những người lính trẻ bám chặt lấy thành xe, cố gắng giữ thăng bằng trong cơn bão tố.
Đói khát và mệt mỏi, họ chỉ dựa vào ý chí sắt đá và sức mạnh đoàn kết. Cơm vắt khô cứng, nước lã đôi khi là bữa ăn duy nhất của họ. Nhưng những nụ cười vẫn nở trên môi, bởi vì họ biết rằng họ đang làm nhiệm vụ cao cả, bảo vệ đất nước và mang lại hòa bình cho nhân dân.
Cuối cùng, đoàn xe cũng đến đích, nơi họ tiếp tế cho một đơn vị đang chiến đấu ác liệt. Mặc dù những chiếc xe không kính đã thương tích đầy mình, nhưng chúng đã hoàn thành nhiệm vụ, mang theo niềm tin và hy vọng.
Câu chuyện về tiểu đội xe không kính trở thành huyền thoại, tượng trưng cho lòng dũng cảm, sự hy sinh và tinh thần bất khuất của những người lính Việt Nam trong cuộc chiến tranh chống Mỹ. Và những chiếc xe không kính ấy mãi mãi khắc ghi trong lịch sử, là biểu tượng cho sức mạnh của ý chí và chiến thắng của tinh thần nhân loại.