Kể lại truyện ngụ ngôn “Đẽo cày giữa đường” gắn với thành ngữ “Đẽo cày giữa đường”
Mở bài:
Trong kho tàng truyện ngụ ngôn Việt Nam, “Đẽo cày giữa đường” là một câu chuyện quen thuộc, mang đến bài học sâu sắc về sự kiên trì và vượt qua khó khăn. Câu truyện này cũng là nguồn gốc của thành ngữ “Đẽo cày giữa đường”, ám chỉ hành động làm việc vô ích, chẳng đem lại kết quả gì.
Thân bài:
Ngày xửa ngày xưa, có một người nông dân nghèo khó quyết định tự tay đẽo một chiếc cày mới để thay cho chiếc cũ đã hỏng. Ông ta hăm hở lên rừng tìm một khúc gỗ thích hợp, rồi đem về nhà cặm cụi đẽo.
Khi bắt đầu đẽo, ông rất hào hứng và nhanh chóng đẽo được một khúc gỗ dài. Nhưng khi nhìn lại, ông nhận ra mình đã đẽo sai hình dạng. Không nản lòng, ông vứt đi khúc gỗ hỏng và bắt đầu đẽo lại từ đầu.
Cứ như vậy, người nông dân đẽo mãi, đẽo mãi nhưng khúc gỗ vẫn không có hình chiếc cày. Ông chặt đi chặt lại, đẽo đi đẽo lại mà vẫn chẳng có kết quả. Cuối cùng, sau nhiều lần thất bại, ông đành bỏ cuộc và trở về nhà tay không.
Trên đường về, người nông dân gặp một người bạn đi ngang qua. Thấy bạn mình cầm một khúc gỗ thô, người bạn ngạc nhiên hỏi: “Này anh bạn, anh đang làm gì vậy?” Người nông dân thở dài kể lại câu chuyện đẽo cày vô vọng của mình.
Người bạn nghe xong liền mỉm cười và bảo: “Đừng lo, anh bạn của tôi. Anh đẽo cày giữa đường như thế thì làm sao thành được? Anh phải mang khúc gỗ về nhà, tìm một nơi yên tĩnh và đẽo từ từ. Có như vậy, anh mới thành công.”
Người nông dân nghe lời khuyên của bạn, mang khúc gỗ về nhà và bắt đầu đẽo lại. Ông không vội vàng, mà kiên trì đẽo từng chút một, chỉnh sửa từng chi tiết. Sau nhiều ngày miệt mài, cuối cùng ông cũng đẽo xong một chiếc cày đẹp như ý.
Kết bài:
Câu chuyện “Đẽo cày giữa đường” kết thúc với một bài học quý giá: Muốn thành công trong bất kỳ công việc gì, chúng ta phải kiên trì, tỉ mỉ và không được nóng vội. Thành ngữ “Đẽo cày giữa đường” cũng từ đó mà ra, nhắc nhở chúng ta tránh làm những việc vô ích, không có mục tiêu rõ ràng.