Kỉ niệm sâu sắc cùng mẹ yêu
Trong bản giao hưởng cuộc sống, tôi luôn trân trọng từng nốt nhạc gia đình, đặc biệt là những giai điệu tình yêu thương đong đầy bên mẹ. Tôi hằng khắc ghi một kỉ niệm đẹp như tranh trong tuổi thơ khi được cùng mẹ trải qua khoảnh khắc chăm sóc vườn hoa trước hiên nhà.
Hôm ấy, bầu trời trong xanh như vừa được giặt giũ, từng tia nắng nhẹ nhàng mơn trớn muôn loài. Mẹ tôi, người phụ nữ tần tảo và dịu dàng, dẫn tôi ra vườn hoa rực rỡ. Hương thơm ngát ngào của những bông hồng nhung và cẩm chướng hòa quyện với tiếng chim ríu rít, tạo nên một bản hòa âm tuyệt diệu. Mẹ chỉ cho tôi cách tỉa bớt những lá úa vàng, vun xới gốc cây và tưới nước thật nhẹ nhàng.
Với đôi bàn tay nhỏ bé, tôi chăm chú thực hiện từng động tác mà mẹ hướng dẫn. Mẹ ở bên, vừa trò chuyện vừa mỉm cười động viên. Giọng nói ngọt ngào của mẹ như mật ong rót vào tai, xua tan mọi mệt mỏi. Chúng tôi cùng nhau chăm sóc từng bông hoa, rót vào đó biết bao tình yêu và hy vọng.
Khi hoàng hôn dần buông, vườn hoa như khoác lên mình bộ áo choàng lung linh huyền ảo. Mùi hương ngào ngạt lan tỏa khắp không gian, mang theo theo những kỉ niệm đẹp đẽ của ngày hôm ấy. Tôi ngắm nhìn vườn hoa rạng rỡ, cảm thấy lòng mình tràn ngập hạnh phúc. Mỗi bông hoa như một lời nhắc nhở về công lao to lớn của mẹ, về tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ dành cho tôi.
Kỉ niệm ấy đã trở thành viên ngọc quý trong chuỗi ký ức của tôi. Nó không chỉ tô điểm cho tuổi thơ của tôi thêm nhiều màu sắc mà còn nuôi dưỡng trong tôi tình yêu gia đình sâu sắc. Mẹ tôi, người đã vun đắp nên khu vườn tâm hồn tôi, mãi là người tôi kính trọng và thương yêu nhất trên đời.