Vũ Nương: Một Số Phận Bất Hạnh
Vũ Nương, người phụ nữ đức hạnh, tài năng, số phận bất hạnh đã trở thành biểu tượng của những người phụ nữ bị oan ức, đau khổ trong xã hội phong kiến xưa.
Sinh ra trong một gia đình nghèo khó, Vũ Nương sớm phải chịu cảnh mồ côi cả cha lẫn mẹ. Nàng nương tựa vào người anh trai, lớn lên trong cảnh nghèo túng nhưng vẫn giữ được lòng ngay thẳng, đức hạnh.
Mười tám tuổi, Vũ Nương lấy Trương Sinh, một chàng trai trẻ tuổi, giàu có nhưng tính tình nóng nảy, đa nghi. Cuộc sống hôn nhân của nàng không được hạnh phúc trọn vẹn. Trương Sinh thường đi lính xa nhà, để lại Vũ Nương một mình chăm lo gia đình.
Tai họa ập đến khi Trương Sinh bị điều động ra biên ải. Trong thời gian xa chồng, Vũ Nương một mình nuôi con thơ, chăm sóc mẹ già. Nàng vẫn giữ gìn trọn vẹn đức hạnh của mình, không hề làm điều gì trái với lương tâm.
Tuy nhiên, sự đa nghi của Trương Sinh đã trở thành bi kịch của cả gia đình. Sau ba năm đằng đẵng, Trương Sinh trở về nhưng lại bị ám ảnh bởi lời nói của người hầu cáo buộc Vũ Nương không chung thủy. Trong cơn tức giận, Trương Sinh đã nhẫn tâm đuổi vợ đi mà không cần nghe lời giải thích.
Vũ Nương đau đớn, tuyệt vọng. Nàng gieo mình xuống sông Hoàng Giang để chứng minh sự trong sạch của mình. Sau khi chết, nàng hóa thành bóng ma trong đền Tranh để rửa oan cho chính mình.
Số phận bi thảm của Vũ Nương khiến người đọc không khỏi thương cảm. Nàng là người phụ nữ tài đức, nhưng lại phải chịu đựng những oan ức, đau khổ do chính người chồng đa nghi của mình gây ra. Câu chuyện của Vũ Nương không chỉ phản ánh nỗi bất hạnh của những người phụ nữ trong xã hội phong kiến mà còn là lời cảnh tỉnh về sự nguy hiểm của sự đa nghi, thiếu lòng tin trong các mối quan hệ.