Bài ca dao:
“Quê hương tôi ở giữa lòng
Gió đưa hương lúa thổi vòng quanh sân
Trâu đi trẩy ruộng chiều hôm
Vừa đi vừa gặm cỏ non bên đường”
Cảm xúc:
Ngân nga giai điệu ngọt ngào của bài ca dao, lòng tôi tràn ngập một cảm giác bình yên và thư thái. Câu từ giản dị, mộc mạc nhưng lại gợi lên một bức tranh quê hương vô cùng sống động và đẹp đẽ.
Hương lúa thoang thoảng trong gió chiều, là mùi hương nồng nàn của đất đai và sức sống. Đàn trâu thong dong gặm cỏ, tiếng leng keng của chiếc chuông cổ ngân nga tạo nên một bản nhạc đồng quê du dương.
Bức tranh ấy hiện lên trước mắt tôi, đưa tôi về với những ngày thơ ấu rong chơi trên cánh đồng xanh ngắt. Tôi nhớ những lần theo chân mẹ ra đồng, hít hà hương lúa thơm và chạy nhảy trong làn gió mát rượi. Ca dao trở thành sợi dây gắn kết tôi với nguồn cội, nhắc nhở tôi về giá trị chân quê và thanh bình nơi chôn nhau cắt rốn.
Qua bài ca dao, tôi cảm nhận được tình yêu quê hương sâu đậm của người dân địa phương. Họ trân trọng từng cảnh vật, từng nét văn hóa của vùng đất mình sinh ra. Đó là tình cảm giản dị mà vẹn tròn, là viên ngọc sáng ngời trong kho tàng văn hóa dân gian.