Bài viết gốc: Lỗi lầm và Sự tha thứ
Trong hành trình trưởng thành đầy gian nan, tôi đã phạm phải vô số lỗi lầm. Có những lỗi nhỏ khiến tôi cảm thấy bối rối, nhưng cũng có những lỗi lớn khiến tôi hối hận đến cùng cuộc đời. Chỉ có một điều khiến những lỗi lầm trở nên nặng nề hơn, đó là khi chúng làm tổn thương những người tôi yêu thương nhất – bố mẹ tôi.
Tôi nhớ như in lần đầu tiên tôi mắc lỗi khiến bố mẹ tôi thực sự buồn lòng. Tôi còn là một thiếu niên bồng bột, luôn muốn chứng tỏ mình đã lớn và có thể tự lập. Một buổi tối nọ, tôi quyết định đi chơi với bạn bè mặc dù bố mẹ đã không cho phép.
Tôi về nhà rất muộn, với cơ thể mệt mỏi và đầu óc choáng váng. Bố mẹ tôi đã đợi tôi, vẻ mặt lo lắng và giận dữ. Họ không mắng mỏ hay la hét, nhưng sự thất vọng hiện rõ trên khuôn mặt họ như một nhát dao đâm vào tim tôi.
Tôi cúi đầu, không dám nhìn vào mắt họ. Tôi biết mình đã làm sai, và cảm giác tội lỗi đang ăn mòn tôi từ bên trong. Tôi cố gắng giải thích, nhưng lời nói của tôi dường như nghẹn lại trong cổ họng. Sự im lặng bao trùm căn phòng, chỉ còn tiếng khóc nức nở của mẹ tôi.
Tôi nhận ra rằng tôi không chỉ làm tổn thương bố mẹ, mà còn cả lòng tin của họ. Tôi tự hứa với bản thân rằng mình sẽ không bao giờ mắc lại lỗi lầm như vậy nữa. Nhưng sự tha thứ của bố mẹ tôi mới thực sự là món quà quý giá nhất.
Ngày hôm sau, bố mẹ tôi gọi tôi vào phòng và nói chuyện. Họ không nhắc đến lỗi lầm của tôi nữa, nhưng họ nhẹ nhàng bày tỏ sự lo lắng và tình yêu của họ dành cho tôi. Họ giải thích rằng họ chỉ muốn tôi được an toàn và hạnh phúc, và mong muốn tôi sẽ đưa ra những lựa chọn thông minh.
Nước mắt trào ra trên má tôi khi tôi cảm nhận được sự ân sủng và lòng rộng lượng của bố mẹ. Tôi hiểu rằng mặc dù tôi đã phạm sai lầm, họ vẫn yêu thương tôi vô điều kiện.
Kể từ ngày đó, tôi luôn cố gắng hành động theo cách khiến bố mẹ tôi tự hào. Tôi biết rằng tôi không phải là đứa con hoàn hảo, nhưng tôi sẽ không bao giờ ngừng cố gắng trở thành người tốt nhất mà tôi có thể trở thành.
Bài học lớn nhất mà tôi học được từ lỗi lầm của mình là sức mạnh của sự tha thứ. Trong cuộc sống, chúng ta sẽ phạm sai lầm, và điều quan trọng nhất là có những người sẵn sàng tha thứ cho chúng ta và giúp chúng ta học hỏi từ những sai lầm của mình.
Sự tha thứ của bố mẹ tôi không chỉ là một món quà đối với tôi, mà còn là một nguồn sức mạnh thúc đẩy tôi trở thành một người tốt hơn. Tôi biết rằng đôi khi tôi có thể làm họ thất vọng, nhưng tôi cũng biết rằng tình yêu và sự tha thứ của họ sẽ luôn là ngọn hải đăng dẫn đường cho tôi trong hành trình cuộc đời.