Trái tim, nơi lưu giữ những tình cảm thiêng liêng nhất, luôn dành một vị trí trang trọng cho người phụ nữ đã mang nặng đẻ đau, nuôi ta khôn lớn thành người. Người ấy chính là mẹ, người luôn tỏa sáng bằng tình yêu thương vô bờ bến.
Mẹ tôi, một người phụ nữ bình dị nhưng vô cùng đáng quý. Dáng người nhỏ nhắn, mái tóc đen dài luôn được búi gọn sau gáy, đôi mắt đen láy dịu dàng ẩn chứa sự nhọc nhằn, vất vả. Đôi bàn tay rám nắng nhưng mềm mại nâng niu từng bước con.
Tuổi thơ tôi gắn liền với hình bóng mẹ. Những sớm mai tinh mơ, mẹ đã dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho gia đình, mùi thơm ngào ngạt của cháo nóng đánh thức tôi khỏi giấc ngủ. Tôi thích nhất là những buổi chiều được mẹ đưa đi chợ. Mẹ nắm tay tôi, chỉ tôi từng loại rau, loại quả, kể cho tôi nghe về những công dụng kỳ diệu của chúng. Mẹ không chỉ là mẹ, mà còn là người bạn thân thiết, luôn lắng nghe những tâm sự ngây ngô của tôi.
Mẹ tôi chưa từng đi làm, nhưng công việc của mẹ còn vất vả hơn gấp bội. Sáng sáng, mẹ ra vườn chăm sóc những luống rau, chậu hoa. Chiều về, mẹ lại tất bật với công việc bếp núc, chăm sóc gia đình. Dù bận rộn, mẹ luôn dành thời gian cho tôi, giúp tôi học bài, động viên tôi trong những lúc khó khăn.
Tình yêu của mẹ dành cho tôi vô điều kiện. Mẹ không cần bất cứ điều gì ngoài mong muốn tôi khỏe mạnh, hạnh phúc. Những lời dạy bảo của mẹ luôn đi theo tôi trên suốt hành trình trưởng thành. Mẹ dạy tôi cách nên người, cách sống lương thiện, cách đối xử với mọi người xung quanh.
Tôi luôn tự hào về mẹ của mình. Mẹ không giàu có, không danh tiếng, nhưng đối với tôi, mẹ là người phụ nữ vĩ đại nhất. Tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt, trở thành một người con ngoan để không phụ công ơn của mẹ.
Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm! Tình yêu ấy sẽ mãi mãi là ngọn lửa sưởi ấm trái tim con trên suốt chặng đường đời. Con biết, công ơn của mẹ lớn lao vô bờ, con sẽ không thể đáp trả hết được. Nhưng con sẽ luôn cố gắng sống một cuộc sống xứng đáng, để mẹ luôn cảm thấy tự hào về đứa con của mình.