Trong một khu rừng rậm rạp tối tăm, hai người bạn đồng hành đang đi cùng nhau trên một con đường từ lâu không có người qua lại. Họ cười nói vui vẻ, chia sẻ những câu chuyện và trò đùa, vô tư lự không hay biết đến mối nguy hiểm đang rình rập.
Đột nhiên, từ bụi rậm, một con gấu đen khổng lồ xuất hiện, đôi mắt đỏ ngầu giận dữ và hàm răng sắc nhọn nhe ra đe dọa. Hai người bạn đồng hành choáng váng, sợ hãi tột độ. Họ biết rằng mình phải chạy trốn, nhưng con gấu quá nhanh và quá mạnh, nó đang lao đến với tốc độ như vũ bão.
Một người bạn, vội vàng trèo lên một cái cây gần đó, nhanh nhẹn như một chú sóc. Người kia, không kịp phản ứng, ngã nhào xuống đất, giả chết bất động. Con gấu tiến đến gần, đánh hơi người nằm bất động, nhưng nó không phát hiện ra dấu hiệu nào của sự sống. Nghĩ rằng con mồi đã chết, con gấu lớn bỏ đi, mất hứng tìm kiếm thức ăn khác.
Khi con gấu khuất khỏi tầm mắt, người bạn trên cây vội vàng trèo xuống, thở phào nhẹ nhõm vì đã thoát chết trong gang tấc. Anh ta đến bên bạn mình, thấy anh ta vẫn nằm bất động, tưởng rằng anh ta đã chết thảm thương.
“Bạn ơi, bạn đã chết rồi sao?” anh ta kêu lên trong đau buồn.
Người bạn nằm bất động mở mắt, mỉm cười và nói: “Không, tôi vẫn sống. Tôi chỉ nhớ lại lời cha đã dạy rằng khi gặp phải một con gấu, cách tốt nhất là giả chết. Con gấu chỉ ăn thịt động vật sống.”
Cả hai người bạn đồng hành mừng rỡ vô cùng. Họ học được một bài học quý giá về sự bình tĩnh và trí khôn trong những tình huống nguy hiểm. Và từ đó, tình bạn của họ càng trở nên thắt chặt hơn, vì họ đã cùng nhau vượt qua nỗi sợ hãi và đối mặt với nghịch cảnh.