Trên cánh đồng rộng mênh mông, nơi hương lúa mới ngạt ngào, phiên chợ quê giản dị và tràn đầy sức sống đang họp. Dưới ánh nắng vàng ươm của buổi sớm mai, những mái che sặc sỡ nối đuôi nhau như một bức tranh sinh động trải dài khắp cánh đồng.
Mở đầu phiên chợ là tiếng rao to như mõ gọi mời của những người bán hàng rong. “Bánh xèo nóng đây!” “Bánh cuốn nóng đây!” Tiếng họ hòa cùng tiếng cười nói rộn rã, tạo nên một không khí náo nhiệt tưng bừng.
Những quầy hàng bày biện đủ loại hàng hóa: từ những bó rau tươi xanh mơn mởn đến những quả cau, quả bưởi căng tròn mọng nước; từ những con gà chọi oai vệ đến những chú heo con lợn ủn hồng hào. Mùi thơm thoang thoảng của hoa quả chín hòa quyện với hương đất phù sa tạo nên một mùi hương đặc trưng chỉ có ở chợ quê.
Dưới những tán cây xanh mát, các cụ già ngồi bên nhau, vừa nhâm nhi chén nước chè vừa trò chuyện rôm rả. Họ kể cho nhau nghe những câu chuyện dân gian, những bài ca dao, tục ngữ về cuộc sống bình dị ở làng quê.
Trẻ con chạy nhảy tung tăng khắp chợ, ngắm nhìn những món đồ chơi đủ màu sắc bắt mắt. Tiếng reo hò, cười nói của chúng vang vọng cả một góc trời. Các cô gái trẻ duyên dáng trong tà áo dài thướt tha, rảo bước giữa chợ, lựa chọn những món đồ ưng ý.
Khi mặt trời lên cao, phiên chợ dần đông đúc. Người dân từ các làng xóm xa gần đổ về đây để mua bán, trao đổi hàng hóa. Tiếng cò kè mặc cả rộn ràng khắp nơi. “Bớt cho tôi ít, chị ơi!” “Anh trả thêm tiền, tôi sẽ bán!” Họ trả giá với nhau trong sự vui vẻ, chân thành.
Đến cuối buổi chợ, khi mặt trời đã bắt đầu lặn, những người bán hàng bắt đầu thu dọn quầy hàng. Họ gánh những gánh hàng còn lại trên vai, trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả. Trên cánh đồng rộng lớn, chỉ còn lại những dấu tích của một phiên chợ vừa diễn ra: những chiếc lá chuối héo úa, những vỏ trái cây nát bét.
Phiên chợ quê là một nét đẹp truyền thống của làng quê Việt Nam. Đây không chỉ là nơi trao đổi hàng hóa mà còn là nơi gắn kết tình làng, nghĩa xóm. Sau phiên chợ, người dân trở về nhà với những món hàng vừa mua được cùng những nụ cười rạng rỡ trên môi. Tiếng cười nói, tiếng rao bán còn đọng lại mãi trong không gian, như một bản tình ca về cuộc sống bình dị và ấm áp ở làng quê.