Đêm Nay Bác Không Ngủ
Trong đêm trường âm u, vạn vật chìm lặng
Bác Hồ vẫn thao thức, dõi theo đất nước
Ánh trăng khuyết dịu dàng, soi xuống rừng khuya
In bóng Bác hiền từ, bên mái lều tranh.
Dáng Bác gầy gò, tựa cây tùng kiên cường
Từng bước chân nhẹ nhàng, đi giữa chiến trường
Gương mặt nghiêm trang, ẩn chứa bao nỗi niềm
Lo cho dân, cho nước, cho cuộc đời bình yên.
Bác ngồi im lặng, bên ngọn lửa bập bùng
Nghe tiếng mưa rơi, trong lòng trào dâng
Mưa từng cơn giá lạnh, thấm ướt mái đầu
Nhưng trái tim Bác ấm, chan chứa tình sâu.
Một chiến sĩ nhỏ, thiếp đi trong đêm khuya
Giấc ngủ mơ màng, gối đầu trên đôi chân Bác
Tiếng ngáy đều đều, như bản nhạc ru
Mang theo biết bao mến thương, tràn ngập rừng khuya.
Bác khẽ nhấc tay, phủ lên đôi vai gầy
Của người chiến sĩ nhỏ, đang ngủ say
Ánh mắt dịu dàng, dõi theo từng hơi thở
Như người cha hiền, chăm sóc con thơ.
Bác lặng lẽ ngồi, canh giấc ngủ bình yên
Của những người con, đang chiến đấu bảo vệ Tổ quốc
Trời dần hửng sáng, từng tia nắng đầu tiên
Tỏa sáng rừng khuya, soi rõ tấm hình Người.
Đêm nay Bác không ngủ, cả đêm thao thức
Lo lắng cho dân, cho nước, cho cuộc đời bình yên
Hình ảnh Người mãi mãi khắc sâu trong lòng dân tộc
Một vị lãnh tụ vĩ đại, tấm gương sáng ngời.