Đêm Nay Bác Không Ngủ
Giữa đêm khuya tĩnh lặng,
Bác Hồ vẫn còn thức.
Ánh trăng soi bóng mờ,
Bác ngồi bên ngọn lửa.
Mái tóc bạc như cước,
Gương mặt hiền từ quá.
Đôi mắt như chứa sao,
Quay tròn quanh bếp lửa.
Bác lo cho dân, cho nước,
Nghe tiếng gió lạnh thấu.
Đêm nay trời rét lắm,
Các chiến sĩ ngoài kia.
Bác thương đoàn dân công,
Đang ngủ ngoài trời lạnh.
Giặc đến giặc sẽ càn,
Phải giữ gìn sức khoẻ.
Bác đi dém từng người,
Nhẹ nhàng như cơn gió.
Áo quần đều mỏng manh,
Lạnh lẽo vô cùng bác ạ.
Đôi bàn chân chất phác,
Đã đi khắp nẻo đường.
Đêm nay Người không ngủ,
Lo cho dân, cho nước.
Bác ơi Bác ngủ đi,
Đêm đã khuya lắm rồi.
Chúng con canh giấc ngủ,
Để Người được an tâm.
Nhưng Người vẫn cứ thức,
Đôi mắt sáng như sao.
Suốt đêm Người không ngủ,
Tâm hồn đầy trăn trở.
Bác thương dân, thương nước,
Thương cả đoàn dân công.
Trời đã sáng trăng lặn,
Bác vẫn ngồi thao thức.
Người cha già của chúng ta,
Đêm nay Người không ngủ.
Tình yêu Người bao la,
Chứa chan cả trời đất!