Trong cơn dông bão của định mệnh, Thúy Kiều sừng sững như một đóa tường vi kiên cường, dẫu trải qua nghìn trùng sóng gió nhưng phẩm cách và tấm lòng cao đẹp vẫn tỏa sáng rực rỡ. Đoạn trích “Thề nguyền” vang lên khúc bi tráng về cuộc đời nàng, ghi dấu hình ảnh một người con gái tài sắc vẹn toàn, trọng tình trọng nghĩa.
Thúy Kiều không chỉ sở hữu nhan sắc “khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang” mà còn là một tài nữ tuyệt thế, “sắc đành đòi một tài đành họa hai”. Nàng tinh thông琴棋書畫, am hiểu thi ca, hội tụ những tinh hoa của người phụ nữ thời đại phong kiến. Nhưng đằng sau vẻ đẹp ấy, Thúy Kiều lại có một trái tim đa sầu đa cảm, đa đoan và giàu lòng vị tha.
Trước biến cố gia đình, nàng sẵn sàng hy sinh hạnh phúc cá nhân, bán mình chuộc cha. Khoảnh khắc nàng thề nguyền với Kim Trọng khiến người đọc phải rơi nước mắt. Lời thề của nàng không chỉ là lời hứa với người yêu mà còn là lời khẳng định về phẩm giá của chính mình. Nàng không cam chịu số phận cay nghiệt, mà đấu tranh để vượt qua nghịch cảnh, bảo toàn danh tiết.
Hành trình gian nan của Thúy Kiều là hành trình của đau khổ, tủi nhục và nước mắt. Nàng trải qua bao kiếp nạn, bị lừa bán, tệ bạc, nhưng chưa bao giờ nàng mất đi niềm tin vào tình yêu và lẽ phải. Nàng vẫn giữ trọn lời thề với Kim Trọng, vẫn thủy chung với người mình yêu.
Thúy Kiều là hiện thân của vẻ đẹp tâm hồn, của sự hy sinh và lòng vị tha. Nàng là một tấm gương sáng ngời cho mọi người, truyền cảm hứng về sức mạnh của tình yêu, sự kiên cường và tinh thần bất khuất.