Kết bài Kiều ở lầu Ngưng Bích
Lầu cao vắng ngắt đêm lanh
Mái son ngơ ngác, bóng hình hắt hiu
Tiếng buồn man mác sầu bi
Nghiêng nghiêng cánh phượng, lìa cành gió lay
Trời thu nước biếc, mây bay
Trăng tà sưởi ấm bệ này của Kiều
Ngắm dòng nước chảy cô liêu
Cố nhân trọn kiếp, cách biệt muôn trùng
Giọt sương long lanh rơi từng
Như đôi lệ má, vấn vương nỗi niềm
Kiều ơi, phận mỏng liễu mềm
Lầu Ngưng Bích này, oan khiên định rồi!